Ngô Gia Kiều Thê chương 2 | Đọc Chương 2 - Rể Hiền. full - doc truyen NgA Gia Kieu ThA chương 2 Full trên di động lan may tinh bang that don gian va tien loi Đăng nhập Đăng kí
Nhị Kiều. Thảo luận. Tranh vẽ Nhị Kiều trong Bách mỹ nhân tân vịnh đồ truyện (百美人新詠圖傳) Nhị Kiều của Giang Đông ( chữ Hán: 江東二喬), là hai chị em sống tại huyện Hoàn, quận Lư Giang (廬江; nay là huyện Tiềm Sơn, tỉnh An Huy ), xứ Đông Ngô, đầu thời kỳ Tam
Ngô Gia Kiều Thê chương 4 | Đọc Chương 4 - Tỷ Muội full - doc truyen NgA Gia Kieu ThA chương 4 Full trên di động lan may tinh bang that don gian va tien loi Đăng nhập Đăng kí
Ngô gia kiều thê - (Chương 10) - Tác giả Mạt Trà Khúc Kỳ Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Bán gấp biệt thự mini Q10 đường Ngô Gia Tự 33,8m2. Kết cấu nhà: - 3.2m x 10,3m-Nhà 2PN 3WC-1 trệt 2 lầu, có ban công-Tặng kèm nội thất sang trọng, tinh tế-Nhà có hợp đồng cho thuê 14tr/tháng-Thương lượng với người có thiện chí, miễn trung gian - môi giới
f869. Editor KyeBeta Tiểu HuânKhương Lệnh Uyển mở mắt ra, nặn nặn cánh tay trắng mịn như củ sen của mình, theo bản năng nhíu nhíu mày hài xinh xắn nho nhỏ, khoảng tầm bốn tuổi, mặc một thân váy hồng điểm thêm vài bông hoa anh đào trên áo, trên đầu là hai búi tóc nhỏ nhắn tinh xảo, dưới tóc mái là một đôi mắt to và sáng, trước ngực rũ xuống mấy bím tóc tinh tế, đuôi bím tóc có gắn thêm một ít châu hoa rực rỡ, ăn mặc tương đối xinh liền có cảm giác phấn điêu ngọc mài, trong sáng đáng yêu, thế nhưng giờ phút này nữ hài lại đang nhíu chặt lông mày, thật sự là có chút không phù hợp với độ tuổi của ma ma cẩn thận bưng một bát canh đi vào, nhìn thấy dáng vẻ ấy của Khương Lênh Uyển, cười khanh khách nói “Lục tiểu thư ăn đường chưng tô lạc”*Đường chưng tô lạc đường chưng phô mai để vậy cho nó phù hợp với truyện thôi ạQuả nhiên, sau khi nghe được bốn chữ “đường chưng tô lạc”, khuôn mặt nhỏ mập mạp trắng trẻo của Khương Lệnh Uyển nhất thời liền lộ ra nụ cười. Từ trên chiếc giường gỗ lê được khắc lên những Hán tự vô cùng tinh xảo, nàng lưu loát ngồi dậy, nhìn Đào ma ma đem cái bát có khảm hoa văn màu bạc đặt lên chiếc bàn ở giữa chiếc bát tràn đầy màu trắng của đường chưng tô trên điểm xuyết một ít đậu đỏ, nho khô cùng hạch đào được nghiền nát, mềm mềm trắng trắng hồng hồng xanh xanh, nhìn cực kì hấp dẫn. Đường chưng tô lạc đông lại như mỡ, lành lạnh ngon miệng, thích hợp dùng nhất vào những ngày mùa ma ma nhìn Khương Lệnh Uyển mới chỉ được có bốn tuổi, lập tức cầm lấy muỗng bạc chuẩn bị đút cho nàng. Khương Lệnh Uyển lại lắc đầu, cầm lấy cái muỗng từ trong tay Đào ma ma, tự mình bắt đầu ăn. Tuy rằng giờ đây nàng còn nhỏ, nhưng khí lực cầm ăn vẫn có. Đương chưng tô lạc hương vị ngọt thơm lan tràn trong miệng, cùng với đậu đỏ ngọt thanh và nho khô chua ngọt, vị ngọt mát lạnh, nhất thời làm Khương Lệnh Uyển thèm ăn nhỏ ma ma nhìn Khương Lệnh Uyển ăn đến vui vẻ, lúc này mới lộ ra tươi nay là giữa tháng sáu, bên ngoài nóng bức không chịu nổi, Khương Lệnh Uyển xưa nay được nuông chiều từ bé, ngày đông sợ lạnh, ngày hè sợ nóng, cả người được nâng niu yêu quý vô cùng. Ngoại trừ cảm giác thời tiết thay đổi bên ngoài thân thể nên Khương Lệnh Uyển không thích hai mùa đông hạ, thì còn bởi vì những nguyên nhân khác như- ngày đông gió lạnh thấu xương, thổi qua mặt giống như dùng dao nhỏ cắt vào da thịt, cực kì tổn hại làn da; mùa hạ trời nắng chang chang, hơi không chú ý một chút cũng sẽ bị phơi đen, da đen lại, dung mạo dù cho có đẹp cũng đều vô nên mùa hè vẫn là không nên ra khỏi cửa, ngồi ở trong phòng ăn các loại trái cây và đồ ngọt mới là điều tuyệt vời miệng nhỏ nhắn của Khương Lệnh Uyển ăn từng miếng đường chưng tô lạc, tuổi còn nhỏ đã có dáng vẻ như vậy không khỏi làm cho Đào ma ma có chút giật mình. Từ sau ba ngày trước không cẩn thận bị té một cái, cả người đều trở nên không giống xưa cho lắm, vốn là một tiểu oa oa hoạt bát đáng yêu, bây giờ lại trở nên ngoan tiểu thư Khương Lệnh Uyển là đích nữ của phủ Vệ Quốc Công, cha nàng_Khương Bách Nghiêu là đích trưởng tử Vệ Quốc Công phủ, lão quốc công gia đã không còn, Khương Bách Nghiêu tất nhiên thuận lí thành chương kế thừa tước vị. Mười năm trước Khương Bách Nghiêu cưới An Vương phủ Xương Bình quận chúa, phu thê ân ái, hai người cùng có với nhau một trai một gái, trải qua tháng ngày ngọt ngào. Khương Bách Nghiêu là một người sủng thê tử đau nhi nữ, đối với khuê nữ ngay từ nhỏ đã rất mực cưng chiều, thêm nữa Khương Lệnh Uyển có dáng vẻ xinh xắn, cho dù nàng có đi ngang toàn bộ Quốc Công phủ cũng không ai dám nói gì nàng.”Xán Xán.”Khương Lệnh Uyển đang vùi đầu ăn, bỗng bên ngoài truyền tới một thanh âm dễ nghiêng đầu, thấy nha hoàn đem rèm châu vén lên, nữ tử một thân váy áo ngọc ngà, trên ngực có thêu hoa lan bước vào, khuôn mặt đầy đặn, môi hồng răng trắng, gò má phiếm hồng, giữa hai đầu lông mày có chút yêu kiều, thật sự là sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Cử chỉ của nàng lại càng khéo léo, không chút nào ỷ vào dung mạo xinh đẹp mà có vẻ tùy chính là mẫu thân Khương Lệnh Uyển, Chu thị.“Xán Xán” trong miệng Chu thị là nhũ danh của Khương Lệnh Uyển. Khương Lệnh Uyển là hòn ngọc quý trên tay cha mẹ, tất nhiên là sáng đến lóa mắt, hơn nữa Chu thị cũng hi vọng nữ nhi ngày sau lớn càng trở nên xinh đẹp nên liền đặt cái nhũ danh này. Chu thị đi tới một bên giường, cúi đầu nhìn bát đường chưng tô lạc đã ăn hơn một nửa, lúc này mới lệnh Đào ma ma tiến đến thu hồi. Nhất thời khuôn mặt mềm mại trắng nõn của Khương Lệnh Uyển lộ ra một chút bất mãn, dù biết mẫu thân tuy rằng thương nàng, nhưng cũng không thích nàng quá tham ăn lạnh, chỉ đành bất lực nhìn Đào ma ma đem non nửa chén đường chưng tô lạc mang Lệnh Uyển giương đôi mắt to tròn, người nhìn đến liền cảm giác tâm thật mềm thị thấy nữ nhi không khóc nháo, quả thật rất vừa lòng, mỉm cười nói một tiếng “ Nếu Xán Xán ngoan ngoãn, lần tới nương nhất định sẽ làm cho con ăn, được không?” Nói rồi nàng đưa tay vén tóc mái của nữ nhi qua, nhìn vết sẹo bên thái dương, liền thu lại nụ cười, không nhịn được nói “Đến cùng cũng chỉ là thứ xuất, không có giáo dưỡng, cũng may vết thương không sâu, nếu như sâu thêm một chút…” Nghĩ đến người kia, tuy rằng nhị phòng còn nhỏ tuổi nhưng không ngờ tâm địa lại độc ác như vậy, Chu thị lại càng thêm đau lòng nữ Lệnh Uyển nhăn mày lại___Nàng tất nhiên hiểu được vết sẹo này từ đâu mà ngày trước nàng ở trong sân nhỏ đuổi theo mèo con, vừa vặn tình cờ gặp phải tứ cô nương Khương Lệnh Đề của nhị phòng. Khương Lệnh Đề là thứ nữ, tính tình lại giống như mẫu thân nàng_Thôi di nương, vừa khúm núm vừa mềm yếu. Nàng một mình bắt không được mèo nhỏ, liền để Khương Lệnh Đề giúp nàng, trong quá trình truy đuổi, Khương Lệnh Đề không cẩn thận đụng phải nàng, trực tiếp làm nàng bị ngã, cái trán đập xuống đất. Da thịt tiểu nữ oa vốn là rất non mịn, thời điểm đó tất nhiên là bị rách da chảy chính là lúc này, nàng quay trở lại thời điểm lúc mình mới bốn Lệnh Uyển có chút không tưởng tượng nổi, trải qua ba ngày nay, nàng mới có thể chắc nói đến Khương Lệnh Đề, kiếp trước bởi vì chuyện này, nàng cùng Khương Lệnh Đề vẫn không hợp nhau. Mà Khương Lệnh Đề đích xác cũng không phải cố ý, tuy rằng vết sẹo đã sớm lành, nhưng nàng đối với mình vẫn tồn tại áy náy, vì thế để bồi thường cho bản thân, nàng ấy đã hi sinh rất lớn. Nghĩ tới kiếp trước, mỗi khi gặp Khương Lệnh Đề nàng luôn châm chọc mỉa mai, Khương Lệnh Uyển đột có cảm giác như mắt mình bị mù- ai đối xử với mình thật lòng cũng không giờ thấy Chu thị lại để ý chuyện này như vậy, Khương Lệnh Uyển nghiêm túc nói “Nương, chuyện này không thể trách Tứ tỷ tỷ, là con không cẩn thận.”Chu thị ngẩn người, nàng hiểu tính tình của nữ nhi, xưa nay thích nhất cái đẹp, bây giờ trán bị thương, mặc kệ có phải cố ý hay không, khẳng định là sẽ đổ lỗi cho Khương Lệnh Đề, không ngờ nữ nhi lại phản ứng như vậy. Chu thị nghe xong, chỉ cảm thấy nữ nhi tâm địa thiện lương, vui mừng nói “ Xán Xán, tuổi con còn nhỏ, có một số việc con không hiểu. Chờ sau này lớn lên rồi, sẽ biết lòng người còn cách một lớp da.” Coi như là tỷ muội của chính mình thì sao, đặt ở nơi này có mấy phần chân tình còn chưa biết được Lệnh Uyển nói thầm ở trong lòng Nàng mới không nhỏ, kiếp trước nàng còn sống đến hai mươi tuổi Lệnh Uyển lại nói “Con và Tứ tỷ tuy rằng không thường hay chơi cùng nhau, nhưng mỗi lần con cần hỗ trợ, tỷ ấy đều luôn giúp đỡ. Nương, con rất thích Tứ tỷ tỷ, con muốn cùng chơi với Tứ tỷ tỷ, người đáp ứng nữ nhi đi, có được hay không?” Nàng muốn gặp Khương Lệnh Đề, kiếp này, nàng phải cố gắng xây dựng tốt quan hệ tỷ muội, sẽ không để nàng bị người khác khi thị thật khó xử, nữ nhi của nàng vẫn luôn luôn không thích Khương Lệnh Đề, ngược lại quan hệ với hai nữ nhi khác của nhị phòng có chút gần. Ba ngày nay Xán Xán lại chỉ an tâm nghỉ ngơi, đúng là không nhắc đến hai người đó nữa, trái lại đối với vị đường tỷ thứ xuất kia bỗng nhiên lại có hảo cảm. Lúc đầu nàng còn cho rằng nữ nhi oán hận Khương Lệnh Đề nên mới cố ý muốn cùng tiếp xúc với Khương Lệnh Đề, sau đó tìm cơ hội khi dễ nàng, có thể là nữ nhi thông minh, thế nhưng tuổi vẫn còn nhỏ, đôi mắt nàng không thể lừa gạt người này… nữ nhi là thật sự yêu thích tứ nha đầu?Chu thị có chút do dự, suy nghĩ một chút mới nói “Chờ Xán Xán khỏe lại, nương liền dẫn ngươi đi, được không?”Nghe xong câu này, Khương Lệnh Uyển mới gật đầu, hướng về Chu thị nở nụ cười tươi sáng “Cảm ơn nương.”Chu thị thụ sủng nhược kinh, nhìn nữ nhi nở nụ cười thiên chân vô tà, khóe miệng hơi nhếch nhi té ngã một cái, đúng là trở nên ngoan ngoãn không ít, chẳng lẽ thật là trong họa có phúc?Giữa thời điểm hai mẹ con đang nói chuyện, Khương Bách Nghiêu đi thị nhìn phu quân mình, liền nhớ lại một phen hồ nháo ở thư phòng lúc nãy, mặt không nhịn được liền đỏ lên, lỗ tại lại càng đỏ đến sung huyết. Khương Bách Nghiêu nhìn dáng vẻ yểu điệu của thê tử, ánh mắt ôn nhu, càng ngày càng thêm yêu thích, có điều trên mặt vẫn là thần sắc nhàn nhạt, bộ dáng chính nhân quân Lệnh Uyển trong lòng cười hắc hắc, hiểu được mẫu thân cùng phụ thân nhất định vừa mới làm xong chuyện xấu. Bây giờ tuy thân thể nàng đang ở bộ dạng tiểu nữ oa bốn tuổi, nhưng mà suy nghĩ lại không phải nha. Nàng nghĩ tình cảm phụ thân cùng mẫu thân tốt như vậy, đáy lòng thực vui Lệnh Uyển thấy Khương Bách Nghiêu, lập tức ngọt ngào kêu một tiếng “Cha.”Khương Bách Nghiêu trời sinh khí chất nho nhã ngọc thụ lâm phong, bây giờ cũng đã thành thân được mấy năm, tất nhiên là càng hêm mấy phần trầm ổn, khuôn mặt ngày càng có mị lực, Khương Lệnh Uyển nghĩ, ngày sau mình trưởng thành, có thể trỗ mã thành một nữ tử dung mạo vô song như vậy, không thể không kể đến công của cha mẹ. Khương Bách Nghiêu ôm lấy nữ nhi, ngồi xuống bên cạnh thê tử, bàn tay to nặn nặn cánh tay nhỏ mềm mềm nộn nộn của nữ nhi, đánh giá tinh tế một phen nói “ Xán Xán của chúng ta thật xinh đẹp.”Khương Lệnh Uyển trong lòng không ngừng kêu khổ, cánh tay nhỏ bị nặn đến gắt bởi vì vị phụ thân này của nàng mà làm hại mĩ quan từ nhỏ của nàng đã bị ảnh hưởng, cứ cho rằng cô nương gia phải béo trắng mới đẹp. Có điều may mắn là nàng hiểu ra không muộn, bằng không chắc nàng sẽ hối hận muốn chết. Có điều hiện nay nàng chỉ là một tiểu nữ oa thôi. Tiểu nữ oa phải béo trắng mới đáng yêu, ngược lại quá gầy nhìn rất xấu. Cho nên trở lại năm bốn tuổi, Khương Lệnh Uyển quyết định, ở tuổi này cứ ăn uống thật tốt, sau này trưởng thành sẽ không thể ăn uống tùy tiện như vậy Lệnh Uyển duỗi bàn tay nhỏ, cầm một khối bánh quế đường nhân củ sen ở trong đĩa lên bắt đầu thị nhìn quai hàm nữ nhi phình lên, dáng dấp nho nhỏ cực kì đáng yêu, lúc này mới nhớ đến điều gì, hỏi Khương Bách Nghiêu “Quốc công gia vừa mới lúc sáng đã phải vội vã ra ngoài, chẳng lẽ có đại sự gì?”Khương Bách Nghiêu thu lại nụ cười, chậm rãi mở miệng “Buổi sáng hôm nay, Vinh vương phi mất.”Chu thị vừa nghe, liền than thở một tiếng, Vinh vương phi này xác thật là triền miên trên giường bệnh đã lâu. Tuy nói Vệ Quốc Công phủ cùng Vinh vương phủ lui tới không nhiều, nhưng bất kể nói như thế nào, Vinh vương phi cũng coi như biểu tẩu của nàng. Chu thị mày liễu cau lại, đau lòng nói “Vinh thế tử thế nhưng mới có mười bốn tuổi, nhỏ như thế đã không còn nương, đúng là một hài tử đáng thương.”Khương Lệnh Uyển đang ăn bánh quế đường nhân củ sen đột nhiên ngừng lại, một mặt bánh bao nhỏ cũng cứng không thể không để ý đến sự tình của vinh vương vì Vinh vương phủ là nhà chồng kiếp trước của Vinh Vương thế tử đáng thương trong miệng mẫu thân nàng cũng không phải ai khác, chính là phu quân kiếp trước của nàng-Lục Tông.
Reads 1,208,330Votes 49,577Parts 142Ongoing, First published Jul 14, 2017Table of contentsFri, Jul 14, 2017Fri, Jul 14, 2017Fri, Jul 14, 2017Fri, Jul 14, 2017Fri, Jul 14, 2017Fri, Jul 14, 2017Fri, Jul 14, 2017Fri, Jul 14, 2017Wed, Jul 19, 2017Chương 10 Ngẫu nhiên gặpWed, Jul 19, 2017Chương 11 Ngụm nước miếngThu, Jul 20, 2017Fri, Jul 21, 2017Fri, Jul 21, 2017Sat, Jul 22, 2017Sat, Jul 22, 2017Mon, Jul 24, 2017Tue, Jul 25, 2017Wed, Jul 26, 2017Fri, Jul 28, 2017Fri, Jul 28, 2017Sat, Jul 29, 2017Sun, Jul 30, 2017Tue, Aug 1, 2017Tue, Aug 1, 2017Wed, Aug 2, 2017Thu, Aug 3, 2017Fri, Aug 4, 2017Sat, Aug 5, 2017Sun, Aug 6, 2017Tue, Aug 8, 2017Thu, Aug 10, 2017Sat, Aug 12, 2017Mon, Aug 14, 2017Wed, Aug 16, 2017Fri, Aug 18, 2017Sun, Aug 20, 2017Tue, Aug 22, 2017Thu, Aug 24, 2017Sat, Aug 26, 2017Mon, Aug 28, 2017Wed, Aug 30, 2017Fri, Sep 1, 2017Sun, Sep 3, 2017Tue, Sep 5, 2017Fri, Sep 8, 2017Mon, Sep 11, 2017Fri, Sep 15, 2017Wed, Sep 20, 2017Wed, Sep 20, 2017Sun, Sep 24, 2017Sun, Sep 24, 2017Thu, Sep 28, 2017Thu, Sep 28, 2017Wed, Oct 4, 2017Wed, Oct 4, 2017Wed, Oct 4, 2017Wed, Oct 4, 2017Sat, Oct 14, 2017Mon, Oct 16, 2017Mon, Oct 16, 2017Tue, Oct 24, 2017Tue, Oct 24, 2017Sun, Oct 29, 2017Sun, Oct 29, 2017Wed, Nov 8, 2017Wed, Nov 8, 2017Wed, Nov 8, 2017Wed, Nov 8, 2017Mon, Nov 13, 2017Fri, Nov 17, 2017Fri, Nov 17, 2017Thu, Nov 23, 2017Thu, Nov 23, 2017Tue, Nov 28, 2017Tue, Nov 28, 2017Tue, Nov 28, 2017Thu, Nov 30, 2017Wed, Dec 6, 2017Sat, Dec 9, 2017Sat, Dec 9, 2017Sat, Dec 9, 2017Sat, Dec 9, 2017Sat, Dec 9, 2017Sat, Dec 23, 2017Fri, Dec 29, 2017Fri, Dec 29, 2017Thu, Jan 4, 2018Thu, Jan 4, 2018Fri, Jan 12, 2018Fri, Jan 12, 2018Sun, Jan 21, 2018Sun, Jan 21, 2018Mon, Jan 29, 2018Mon, Jan 29, 2018Sun, Feb 4, 2018Sun, Feb 4, 2018Thu, Feb 15, 2018Thu, Feb 15, 2018Thu, Feb 15, 2018Thu, Feb 15, 2018Thu, Feb 15, 2018Sun, Mar 4, 2018Sun, Mar 4, 2018Mon, Mar 12, 2018Mon, Mar 12, 2018Sun, Mar 18, 2018Sun, Mar 18, 2018Mon, Mar 26, 2018Mon, Mar 26, 2018Sun, Apr 1, 2018Sun, Apr 1, 2018Mon, Apr 9, 2018Sat, Apr 21, 2018Sat, Apr 21, 2018Mon, Apr 30, 2018Mon, Apr 30, 2018Sun, May 6, 2018Sun, May 6, 2018Wed, May 9, 2018Sun, May 13, 2018Tue, May 29, 2018Tue, May 29, 2018Sun, Jun 3, 2018Sun, Jun 3, 2018Tue, Jun 12, 2018Tue, Jun 12, 2018Mon, Jun 18, 2018Mon, Jun 18, 2018Mon, Jun 18, 2018Wed, Jul 4, 2018Wed, Jul 4, 2018Fri, Jul 13, 2018Fri, Jul 13, 2018Mon, Aug 6, 2018Mon, Aug 6, 2018Wed, Aug 8, 2018Thu, Aug 23, 2018Thu, Aug 23, 2018Tue, Sep 18, 2018Tue, Sep 18, 2018Tue, Sep 18, 2018Thu, Sep 20, 2018Tên Ngô gia kiều thê Tác giả Mạt Trà Khúc Kỳ Tình trạng bản gốc Hoàn 216C bao gồm chính truyện và ngoại truyện Tình trạng edit đang tiến hành Editor YY ETeam Beta YY ETeam Nguồn convert Ý nghĩa tên truyện cô vợ xinh đẹp của tôi, chữ "ngô" ở đây nghĩa là của tôi chứ không phải một họ nhé, còn chữ "kiều" tác giả dùng có hai nghĩa, một là xinh đẹp đáng yêu, hai là tính tình bị nuông chiều ấy VĂN ÁN Kiếp trước Khương Lệnh Uyển là một người phụ nữ bướng bỉnh, kết hôn năm năm vẫn chưa có con. Thế mà Lục Tông vẫn cứ sủng nàng đến đòi mạng, chỉ thiếu điều mang tim gan móc ra cho nàng. Sống lại lần nữa, Khương Lệnh Uyển quyết định làm một kiều thê, sau đó giúp Lục Tông chưng bánh bao, luộc bánh bao, rồi lại luộc bánh bao, chưng bánh bao... Mục tiêu ba năm ôm hai!! Mười năm một đàn!! Nhưng vấn đề là- hiện tại bản thân nàng vẫn là một tiểu oa nhi mập mạp trắng trẻo. "A, vú nương, ta đói" - Vẫn là ăn no rồi lại đi tìm Lục Tông đi. Nội dung trọng sinh, ngọt văn, hào môn thế gia. Nhân vật chính Khương Lệnh Uyển, Lục Tông. Cái khác Sủng ngọt, sạch, 1 VS 1 ________ Đây là bộ truyện đầu tay team mình edit, vậy nên không thể tránh khỏi sai sót, trong team chỉ có một bạn có kinh nghiệm edit, mong mọi người góp ý nhiệt tình. Team mình có ba người Kye, Tiểu Huân, Mira. Bọn mình chia chương ra làm. Truyện bọn mình edit với mục đích chia sẻ, phi lợi nhuận, vì thế khi mang đi bất kì đâu xin hãy ghi nguồn và không copy qua bất kì nick257sung
Tác phẩm mới của đạo diễn Lê Văn Kiệt chứa các tình tiết dễ đoán, nhân vật chưa đủ chiều sâu, nội dung không chặt chẽ khiến chất hình sự trong phim bị nhạt. Bộ phim mới nhất của đạo diễn Lê Văn Kiệt vừa có hai suất chiếu dành cho khán giả Hà Nội và TP HCM vào tối 17 và 19/5. Nữ đại gia là lần trở lại mới nhất của Lê Văn Kiệt với khán giả sau phim kinh dị Ngôi nhà trong hẻm và phim theo xu hướng nghệ thuật Dịu dàng. Nhiều người chờ xem trong phim mới, đạo diễn thể hiện điều gì trên màn ảnh bởi ở hai phim trước, anh nhận được những nhận xét tích cực từ khán giả lẫn giới chuyên môn. Tuy vậy, với Nữ đại gia, Lê Văn Kiệt chưa chắc tay ở thể loại hình sự và tâm lý xã hội. Cả hai mảng này được triển khai khá nửa vời suốt 90 phút phim, khiến nội dung dàn trải, không đẩy mạnh được cao trào lẫn chiều sâu. MC Nguyễn Cao Kỳ Duyên lần đầu đến với điện ảnh trong phim mới của Lê Văn Kiệt. Phim được giới thiệu là thuộc thể loại hình sự, hành động, kịch tính nhưng những nút thắt - mở lại quá dễ dãi. Nhiều pha đánh đấm được dàn dựng dữ dội nhưng mang đến cảm giác các nhân vật thích lên gân với các tình tiết cố tỏ ra "nguy hiểm" hơn là hỗ trợ khắc họa tính cách nhân vật hay nội dung phim. Hơn nửa thời lượng đầu, khán giả thấy nhân vật ông Cường Huỳnh Anh Tuấn đóng gào thét, phẫn nộ với bà Kim Anh Nguyễn Cao Kỳ Duyên thủ vai vì đã phản bội, lừa dối, cướp tiền của ông ta, khiến ông bị ảnh hưởng nặng nề. Tuy vậy, phim chưa đưa ra các lý lẽ, manh mối đủ thuyết phục để cho thấy Kim Anh đã làm điều nghiêm trọng đủ khiến gây uất hận dữ dội nơi chồng cũ. Cảnh ông Cường vì muốn thuê Hành làm việc cho mình đã cho một đám đàn em đánh Hành một trận thay lời chào cũng không thuyết phục. Màn đánh đấm rốt cuộc chẳng chứng minh được nút thắt nào trong việc ông Cường sẽ sử dụng người ông muốn thử thách. Về sau, nhân vật Hành bị ông ta gài bẫy trong một phi vụ rất chóng vánh, không đụng chạm gì đến võ thuật - kỹ năng ông ta đòi hỏi cao ban đầu. Các màn đại cảnh ở cuối phim được kỳ vọng là những trận chiến khốc liệt giữa hai phe giang hồ và cảnh sát đặc nhiệm. Tuy vậy, các trận "xáp lá cà" diễn ra như trò đánh trận giả. Nhất là cảnh một toán giang hồ súng ống trang bị đầy người chỉ đứng im một chỗ bắn hú họa vào một cảnh sát đang núp sau vài bao bột mì sơ sài chứ nhất quyết không chịu chạy lên phía trước để truy đuổi. Tình tiết này khiến khán giả khó hiểu và bật cười. Màn đấu võ của Thúy Vinh trong vai nữ trinh sát và Hoa hậu làng võ Wushu - Thúy Hiền - ở đoạn đại chiến giữa hai phe phản diện và chính diện gần cuối phim chỉ là màn đánh võ mang tính chất trình diễn, được khắc họa khá rời rạc, thay vì nằm trong bối cảnh chung của phim. Nhiều tình tiết trong phim đặt ra khiên cưỡng khiến người xem không hiểu tại sao nhân vật lại có thể hành xử như thế. Hành vốn là người nhà quê, nghèo, chăn trâu và chuyên làm nghề đòi nợ thuê những người lao động bình dân. Nhưng thoắt cái, anh có thể nhảy lên chiếc xe sang của Nhi Trương Quỳnh Anh đóng để lái xe điệu nghệ. Điều khán giả trông đợi nhiều nhất ở phim là sự xuất hiện của MC Nguyễn Cao Kỳ Duyên trong lần đầu đến với điện ảnh. Nữ MC đã cho thấy nỗ lực diễn xuất của chị, nhất là trong các phân đoạn thể hiện tình mẹ con với diễn viên Trương Quỳnh Anh. Tuy vậy, sự xúc động, giằng xé và mâu thuẫn của hai nhân vật chưa đạt đến đỉnh điểm. Những tình tiết để miêu tả chưa đủ cho thấy mâu thuẫn giữa hai mẹ con. Trong các trường đoạn mâu thuẫn giữa Kim Anh và con gái, những đối thoại giữa hai mẹ con lặp đi lặp lại với câu từ sáo rỗng. Chân dung bà Kim Anh - người được gọi là nữ đại gia và là linh hồn của bộ phim - không được khắc họa sắc nét. Các dữ kiện để miêu tả hành trình nhân vật Kim Anh từ người phụ nữ bán tàu hũ nghèo trở thành một nữ đại gia chỉ được khắc họa chóng vánh, khiến khán giả thấy thiếu thuyết phục. Bà Kim Anh bị chồng cũ gào thét là kẻ phản bội, cướp tiền nhưng bà lại liên tục rao giảng về sự hướng thiện, muốn tránh xa giới giang hồ và hợp tác với công an để triệt phá đường dây buôn vũ khí của chồng cũ. Những chi tiết rối rắm này khiến nhân vật Kim Anh nửa vời và khó hiểu. Poster phim "Nữ đại gia". Các diễn viên như Trương Quỳnh Anh, Quang Sự, Huỳnh Anh Tuấn nhập vai khá tốt. Trương Quỳnh Anh hóa thân thành cô gái trẻ ăn chơi, bất cần và thường trách cứ người mẹ giàu có chưa dành đủ thời gian cho mình. Quang Sự phần nào diễn tả được vẻ "quái chiêu", ngang tàng của anh chàng giang hồ. Còn Huỳnh Anh Tuấn đóng một vai phản diện khá tròn trịa. Thế nhưng, sự lỏng lẻo của các tình tiết khiến nét diễn xuất của họ chưa được phát huy hết chiều sâu. Vai nữ cảnh sát của Thúy Vinh khá nhạt. Chị chưa diễn tốt được các pha hành động cũng như phong thái của một nữ công an. Đài từ, lời thoại và diễn xuất của chị đều chưa cho thấy sự mạnh mẽ, gãy gọn và dứt khoát để khán giả tin vào nhân vật. Thế mạnh của Lê Văn Kiệt là có vài khung hình đậm chất điện ảnh. Màu sắc về đường phố Sài Gòn được anh khắc họa phần nào rất đời và thật trên phim. Trên trang cá nhân, khán giả có nickname Nguyen Cong Minh nhận xét "Phim có nhiều pha hành động võ thuật theo kiểu các phim của Lý Liên Kiệt và Chân Tử Đan hồi thập niên 1990, kiểu nhân vật phản diện rất cứng và lì đòn nhưng nhân vật chính cuối cùng vẫn thắng nhờ cố gắng. Cũng như các phim Việt Nam, phim này nhiều 'sạn' cố hữu' chưa thay đổi được. Điểm chung các kịch bản phim Việt Nam hiện nay là khá dễ đoán, khó dẫn dắt người xem. Điều này hoàn toàn có thể thay đổi nhưng hầu như rất ít nhà sản xuất làm được, trừ khi họ chuyển thể kịch bản nước ngoài". Trước khi ra rạp, bộ phim từng bị kiểm duyệt và chỉnh sửa theo yêu cầu từ Cục Điện ảnh. Ở phiên bản công chiếu, nhà sản xuất đã cắt bớt một số phân đoạn hút thuốc, uống rượu được cho là không phù hợp. Phim ra rạp toàn quốc từ ngày 20/5. >> Xem thêm Trương Quỳnh Anh mặc gợi cảm quay cảnh đua xe MC Kỳ Duyên 'Trương Quỳnh Anh khóc vì bị tôi tát trên phim'
Xưa nay Lục Tông phản ứng rất nhanh, lần này liền cấp tốc ôm lấy tiểu bánh bao, trực tiếp ôm nàng tới gian nhà phía sau hậu viện. Khương Lệnh Uyển không biết Lục Tông làm gì, hai tay ý thức ôm lấy cổ hắn, lông mày nhíu chặt Tông ôm người đến bên cạnh cái giếng, múc nước, nhấn bàn tay nhỏ của Khương Lệnh Uyển vào thùng gỗ, ngâm tay trong nước giếng lạnh Lệnh Uyển bị Lục Tông ôm vào trong ngực, chóp mũi tràn đầy mùi thuốc trên người Lục Tông. Bị ngâm nước lạnh, sự đau đớn từ mấy ngón tay xác thực đã giảm đi rất nhiều, nàng cúi đầu nhìn bàn tay hai người đang ngâm trong nước, mắt trợn Lục Tông mới mười tuổi, ngón tay cũng lớn hơn của nàng rất nhiều, hơn nữa lại rất thon dài cân xứng, khớp xương rõ ràng, rất vừa nãy nàng còn thấy không thoải mái, vậy bây giờ nàng lại chẳng thể nào tức giận nổi với Lục Tông. Như Lục Bảo Thiền đã nói, đây là tính tình của hắn. Khương Lệnh Uyển nghiêng đầu nhìn Lục Tông, châu hoa trên hai búi tóc sượt qua khuôn mặt trắng nõn của hắn, hai người ôm nhau quá chặt, nhưng bởi vì là hài tử nên không có điểm gì không thích hợp. Nàng thấy mày kiếm Lục Tông cau lại, bộ dáng nghiêm túc, lúc này mới hỏi “Tông biểu ca, tại sao huynh lại đem ngọc bội tặng cho Xán Xán?”Trước đây rõ ràng hắn không Tông thấy tiểu bánh bao trong ngực không khóc không nháo, biết nàng đã không còn đau, hắn cũng không nghĩ nhiều, chỉ lạnh nhạt nói “Không phải muội muốn có nó sao?”Nàng muốn, hắn liền cho?Khuôn mặt bánh bao của Khương Lệnh Uyển bỗng nở nụ cười xán lạn. Đôi mắt tiểu oa nhi đen trắng rõ ràng, trong suốt sạch sẽ, bên trong tràn đầy thân ảnh tuấn lãng của tiểu thiếu niên, một chút cũng không che giấu được. Nghe xong, nàng liền được voi đòi tiên “Vậy sau này không cho phép Tông biểu ca không để ý đến Xán Xán, có được không?”Nói thật, Lục Tông cảm thấy hắn hết cách với tiểu bánh bao này rồi, vừa nghe xong lời nàng nói, hắn cũng chỉ khẽ vuốt cằm, xem như đáp Lệnh Uyển biết Lục Tông nói lời giữ lời, cũng không hỏi thêm thoáng cúi đầu, lo lắng nhìn tay nhỏ của mình, nhíu mày thầm nghĩ Ai, may mắn không bỏng quá nặng, nếu không bàn tay mình sẽ biến thành một cái móng Vanh gây họa, lúc trở về đầu nhỏ vẫn rũ xuống, khuôn mặt nhỏ trắng nõn tràn đầy chột dạ và hổ Bách Nghiêu cũng không nghĩ đến hôm nay sẽ xảy ra việc nay hắn rất yêu thương nữ nhi, nói khoa trương hơn chính là nữ nhi bảo bối mất đi một sợi tóc hắn cũng đã đau lòng rồi. Mấy ngày nay nhiều lần nữ nhi xảy ra chuyện, ngắn ngủi mấy tháng mà bị thương còn nhiều hơn bốn năm gộp lại. Thê tử hắn cả ngày mặt ủ mày chau, hắn cảm thấy bản thân mình vẫn chưa làm tròn trách nhiệm của một người cha. Nhưng hôm nay Tiết Vanh cũng không cố ý, hơn nữa hắn cũng chỉ là một tiểu oa nhi năm tuổi, cũng không thể nói cái gì, chỉ có thể trách phạt Đào ma ma chăm sóc không cẩn thận. Cũng may không xảy ra chuyện gì lớn, trở về liền khấu trừ hai tháng tiền lương coi như là trừng phạt, chuyện này cũng coi như trong xe ngựa, Tiết Vanh ngồi thẳng lưng, thoáng rũ mắt, hai tay nhỏ đan chặt thành một nắm bất an nhìn mọi rất thích tiểu biểu muội, đương nhiên không muốn nàng bị bỏng, nhưng hắn sai rồi… Tiết Vanh cắn môi, đột nhiên nhớ lại ánh mắt lúc nãy Lục Tông nhìn hắn —— giống như một con sói lớn đang muốn nuốt chửng lấy Vanh nghĩ Không trách tiểu biểu muội thích vị Tông biểu ca này như thế, quả thực Lục Tông lợi hại hơn hắn khi về phủ, Chu thị đang ngồi trên giường thêu khăn lụa, vừa nghe tin nữ nhi bị bỏng, sợ đến nỗi suýt nữa kim đâm vào tay, nàng ôm lấy nữ nhi vào lòng, cẩn thận kiểm tra tay nữ nhi. May mà bát canh kia không quá nóng, lại cộng thêm lúc bị bỏng đã xử lí kịp thời nên vết thương cũng không quá nghiêm cho dù có không nghiêm trọng, Chu thị vẫn đau lòng sao nữ nhi của nàng mới có bốn thị hôn lên khuôn mặt xinh xắn của nữ nhi một cái, thổi thổi mấy cái, ôn nhu hỏi “Xán Xán, còn đau hay không?”Khương Lệnh Uyển lắc lắc đầu nhỏ, tay nhỏ ôm cổ Chu thị, ngoan ngoãn nói “Xán Xán không đau.” Nàng lại giơ tay vuốt vuốt mày liễu đang nhíu lại của mẫu thân, âm thanh mềm mại kéo dài “Không cho nương chau mày, nhìn không đẹp...”Chu thị lập tức cười thành tiếng, ôm nữ nhi liên tục hôn mấy cái mới ngừng lúc này bên trong Vinh vương phủ, Lục Bảo Thiền thấy Khương Lệnh Uyển cũng Tiết Vanh đều đã rời đi, ngôi nhà bỗng nhiên quạnh quẽ không ít. Nàng chống tay ngồi trên ghế cao, hai chân không an phận lắc qua lắc lại, thật là vô vị. Nàng nghiêng đầu, nhìn gương mặt không chút biểu tình của ca ca nhà mình, bỗng nhiên chạy vèo đến trước mặt Lục Tông, hai con mắt chớp chớp, hiếu kì hỏi “Ca ca, sao huynh lại quan tâm Xán Xán như thế?”Lục Tông nghe, nhưng lại không ngẩng Bảo Thiền bất mãn lầm bầm một tiếng, đã tập mãi thành thói nhớ đến khuôn mặt nhỏ của tiểu biểu muội, không khỏi than thở “Xán Xán đúng là đáng yêu, muội cũng thích nàng… Mỗi ngày đều muốn chơi đùa với nàng, thật muốn xoa nắn khuôn mặt trắng trẻo mập mạp kia a.”Lục Bảo Thiền là đích nữ duy nhất của Vinh vương phủ, xưa nay nàng không thích Phan trắc phi nên cũng ít qua lại với thứ muội Lục Bảo Yên. Trong phủ không có hài tử cùng lứa, chỉ có Chu Lâm Lang thường xuyên qua đây chơi với nàng nên nàng tất nhiên rất yêu quý người bạn này. Bây giờ lại có thêm một tiểu biểu muội bánh bao đáng yêu như Khương Lệnh Uyển mặt Lục Tông đã tốt hơn nhiều, sách trong tay cũng đã lật tới trang cuối, xem xong, Lục Tông nhẹ nhàng khép sách lại, đặt nó ngăn nắp qua một bên, cầm lấy một quyển sách khác tiếp tục đọc. Còn bốn năm nữa, hắn muốn đi theo cữu cữu chinh chiến sa trường, đối với Lục Tông mới mười tuổi mà nói không có gì quan trọng hơn mục tiêu cầm sách, phát hiện sách này có chút nếp nhiên nhớ đến bộ dáng một tay ăn bánh ngọt, một tay cầm sách của tiểu oa nhi, hình như là đọc rất chăm nàng chỉ là một tiểu oa nhi bốn tuổi, làm sao hiểu được binh Tông vừa định mở sách ra xem, phát hiện giữa sách có kẽ hở, hắn nhăn mày, sau đó không nhanh không chậm mở ra giữa sách, nhăn mày dựng thẳng sách lên phủi phủi mấy lần..... Vỗ một cái liền có một đống vụn bánh ngọt rớt xuống…-Khương Nhị gia dáng người cao to anh vĩ, hôm nay mặc một thân quần áo màu tím có khoác thêm áo choàng bên ngoài, nhìn hắn so với ngày thường trẻ ra mấy phần. Hôm nay ở ngoài chơi thật thoải mái, tâm tình đương nhiên là vô cùng tốt, khẽ ngâm nga câu hát trở về Tây nhớ đến con cọp cái trong nhà, lông mày Khương Nhị gia liền nhăn thị này ngày xưa cũng là một đại mỹ nhân, gia thế không tồi, tư thái câu người, ngực căng phồng, cái mông tròn xoa nắn cũng rất thoải mái, mùi vị đêm động phòng hoa chúc ngày đó, làm hắn thoải mái đến mất hồn. Cưới vợ để ý nhất chính là dáng người, dáng người tốt sinh con mới tốt, quả nhiên năm thứ hai sau khi thành thân, Từ thị liền sinh cho hắn một đôi long phượng thai. Tuy nói trưởng nữ chết yểu, nhưng đứa con trai của hắn sinh ra mặt mày tuấn lãng, còn thông minh như hắn hồi nhỏ, Khương Nhị gia liền xem đứa con trai này thành bảo bối của là sau khi sinh xong hài tử, Từ thị thay còn ôn nhu chăm sóc như ngày xưa, mọi chuyện đều muốn ngồi lên đầu hắn, ngay cả việc xã giao bên ngoài của hắn cũng muốn xen vào chứ nói gì đến chuyện cưới vợ bé. Thời gian trôi qua, mọi người đều nói Khương Nhị gia hắn chính là một kẻ sợ vợ. Nam nhân đều là người sĩ diện, nàng không nể mặt hắn như vậy, trong lòng hắn làm sao có thể thoải mái?Khương Nhị gia xoa xoa thái dương, nhớ tới Thôi di nương ôn nhu hiền dịu, trong lòng có chút ngứa, giống như có cái móng vuốt mèo cào vô, nhưng suy nghĩ một chút, hắn vẫn đi vào sân của Từ hôm nay hắn tới Thanh Hà cư, ngày mai không biết sư tử hà đông kia sẽ ầm ỹ cái thị thấy Khương Nhị gia đi vào, vội vàng lệnh cho nha hoàn ma ma lui ra, một khuôn mặt tươi cười giờ đây tràn đầy hoang mang, sao đó “phù phù” một tiếng thẳng tắp quỳ xuống, vội vàng nói “Nhị gia, chàng phải cứu thiếp thân.”Khương Nhị gia đang say chưa tỉnh, thấy Từ thị quỳ xuống như thế, liền cả kinh, men say cũng tản đi hết, con mắt trừng lên, kinh ngạc nói “Nàng làm cái gì vậy?”Từ thị là nữ nhân, thường ngày còn rất cường hãn, tóm lại rất hay ức hiếp người nhà. Bây giờ hoảng loạn hoang mang, biết chuyện này chỉ có thể dựa vào phu quân của mình, liền đem việc ngày đó nàng làm ở chùa Tương Nguyên một năm một mười nói ra hết. Sau khi nói xong liền khóc nức nở, khuôn mặt tràn đầy nước mắt nói “Nhị gia, chàng không biết thường ngày nha đầu kia bắt nạt Huệ nhi của chúng ta như thế nào đâu. Lần trước Huệ nhi bị Vinh Thế tử kia dọa sợ, mấy buổi tối nằm ngủ đều mơ thấy ác mộng, thiếp nhìn cực kì đau lòng, cho nên mới…”Khương Nhị gia tức đến nỗi gân xanh trên trán nhảy lên thình thịch, khóe mắt như muốn nứt ra “Chỉ vì chuyện này mà ngươi ra tay ngoan độc như vậy?”Hắn biết tiểu chất nữ trắng trẻo đáng yêu, ngày thường tuy hơi nghịch ngợm một chút, nhưng tiểu hài tử cãi nhau một chút cũng là chuyện rất bình thường. Lần trước vu oan giá họa Tô Lương Thần, đã khiến cho hắn không dám ngẩng đầu trước mặt mẫu thân, bây giờ thê tử của hắn lá gan càng ngày càng lớn, lại dám đánh chủ ý lên đầu tiểu chất nữ!Trên dưới phủ này ai mà không biết —— tiểu chất nữ này của hắn, không chỉ được lão thái thái yêu thích, nàng còn là hòn ngọc quý trong tay Quốc công gia, thương nàng đến tận tâm khảm. Năm ngoái tiểu chất nữ bị bệnh nặng, đại ca hắn liền dùng mọi cách để mời được ngự y trong cung đến khám. Bảo bối như vậy, Từ thị ngược lại làm ra chuyện tốt, trực tiếp kêu người đem một nữ hài bốn tuổi ném vào trong núi Nhị gia tức đến giậm chân, nhìn Từ thị quỳ trên đất ôm lấy đùi hắn, lập tức đá văng người ra, cả giận nói “Xem ngươi đã làm ra việc tốt gì rồi!”Lúc này Từ thị ảo não không thôi, khóc không thành tiếng nói “Bản thân thiếp cũng chỉ muốn dọa nàng để xả giận cho Huệ nhi. Mọi thứ đã được sắp xếp rất tốt, thêm vào ngày ấy mưa to, không thể nào để lại dấu vết. Nhưng mà… tên Phùng Hoài Viễn kia lại không buông tha, hắn điều tra theo mê hương kia, tìm ra được hồng tiên*, vừa rồi thiếp thân mới nhận được tin, Phùng Hoài Viễn đã bắt được hồng tiên, chuyện này rất nhanh sẽ truyền đến tai Quốc Công gia…”*hồng tiên kẻ được thuê mướn, là tiên kia chỉ là một cô nương có chút công phu, Từ thị có ơn với nàng, hai người mới gặp lại nhau mấy ngày trước. Hồng tiên ghi nhớ ân tình của nàng, muốn báo đáp, nhớ lại mấy ngày nay Khương Nhị gia toàn ngủ lại ở Thanh Hà cư, nữ nhi ngày ngày gặp ác mộng, nàng quyết tâm, mới tìm cách giáo huấn đại phòng một chút —— bản thân nàng trải qua những ngày không thoải mái, làm sao có thể để bọn họ nhàn hạ qua thị trắng mặt nói “Nhị gia, cầu chàng nhất định phải cứu thiếp thân lần này…”Nàng hiểu Quốc Công gia là người hay bao che, nếu Quốc Công gia biết rõ mọi chuyện lad do nàng gây ra, kết cục của nàng không biết sẽ ra sao. Nhị gia là đệ đệ ruột duy nhất của Quốc Công gia, tình cảm hai người từ nhỏ đã rất tốt, nếu Nhị gia chịu ra tay giúp đỡ, Quốc Công gia thế nào cũng ghi nhớ tình cảm huynh Nhị gia cảm giác đầu muốn nổ tung, suy nghĩ một lúc lâu, mới thở dài một hơi, cúi đầu nói với Từ thị “Người theo ta đến chỗ đại ca, đi ngay bây giờ.”Từ thị sững sờ ngẩng đầu, mi mắt đầy lệ “Nhị gia?”Khương Nhị gia nhìn nữ nhân chật vật trên đất, nào có xinh đẹp khả ái khi xưa? Đáy mắt hắn lóe qua vài tia ghét bỏ, than thở “ Thật là bực mình, chuyện có thể làm bây giờ là đến trước bồi tội, may ra đại ca mới có thể tha thứ.”Nhưng lấy tính cách bao che của đại ca hắn, há có chuyện dễ tha thứ?Từ thị suy nghĩ một chút, Vệ Quốc công phủ dù sao cũng do đại phòng làm chủ, nàng không quan tâm bản thân thì cũng phải nghĩ cho ba hài tử. Nếu nguyên nhân vì nàng mà để con của mình bị kẻ khác ngáng chân, dù nàng có chết trăm lần cũng không Nhị gia nhíu mày nói “ Ngươi cũng trang điểm lại một chút, nếu để hạ nhân nhìn thấy bộ dáng này, còn muốn như thế nào?”Từ thị ngày thường phục trang đẹp đẽ, bây giờ tóc mây nghiêng lệch, trang dung loạn xạ, nào có nửa phần hào hoa phú quý? Nàng trang điểm đơn giản, rửa mặt, sau đó như một cô vợ ngoan ngoãn đi theo phía sau Khương Nhị gia, một đường đi tới đông mà khi vừa tới đông viện, Khương Bách Nghiêu lại không ở nha hoàn áo lục cung kính hành lễ, hiếm khi thấy Từ thị ra vẻ hiểu biết như vậy, đúng là có chút giật mình, nhưng bọn họ làm sao dám phỏng đoán chuyện của chủ nhân, chỉ cung kính nói “Phùng tướng quân đến chơi, Quốc Công gia đang tiếp đãi ngài ấy nếu nhị gia nhị phu nhân có chuyện gấp, có thể đứng đợi thêm một lát, chẳng mấy chốc Quốc Công gia sẽ trở về.”Vừa nghe tên Phùng Hoài Viễn, Từ thị đứng sau Khương Nhị gia run lên, hai tay trong ống tay áo nắm chặt lại, sắc mặt cũng trắng xám đi mấy Nhị gia dù sao cũng là nam nhân, gặp chuyện như vậy hắn hành sự trầm ổn hơn nhiều, khuôn mặt lạnh nhạt nói “Ta biết rồi, ngươi lui xuống đi.”Từ thị giương mắt nhìn Khương Nhị gia, một đôi tay trắng mịn kéo ống tay áo của hắn, âm thanh run rẩy “Nhị gia…”Khương Nhị gia thấy Từ thị bày ra bộ dáng tiểu nữ nhân, trong lòng thoải mái hơn chút, thầm nói Nếu nàng sớm biết thời thế, hắn cũng sẽ không nghẹn uất lâu như vậy. Bây giờ thật là hả giận, nhưng nghĩ tới chuyện ngu xuẩn mà Từ thị làm ra, lòng hắn lại nhịn không được mà phỉ cùng vẫn là nữ nhân, làm việc không có chừng mực, chỉ biết vui vể nhất tại tốt rồi, hỗn loạn ném cho hắn lúc này nàng mới hiểu hắn là phu quân nàng, là ông trời của nàng, là người bao dung cho nàng, vậy lúc trước nàng đã làm những gì?Khương Nhị gia cùng Từ thị đợi bên ngoài nửa khắc đồng hồ, liền thấy Khương Bách Nghiêu mặc một bộ cẩm bào màu xanh ngọc giống như thường ngày, nổi giận đùng đùng trở về. Khương Bách Nghiêu là người nho nhã, sau khi nhận tước vị, tuy có hơn mấy phần uy nghiêm, nhưng vẫn rất ôn hòa với người nhà, đặc biệt đối với đệ đệ Khương Nhị gia, hai người đều đã làm cha, cũng nhau kề vai sát cánh, tình cảm vẫn thân thiết như hồi còn giờ Khương Bách Nghiêu nhìn thấy Khương Nhị gia cùng Từ thị, cơn giận dữ xông lên, nhìn Khương Nhị gia nói “Nhìn coi thê tử của đệ đã làm ra chuyện tốt gì!”Khương Bách Nghiêu ném cho Khương Nhị gia một đống giấy mà hắn đang cầm chặt trong Nhị gia cúi đầu nhìn, nhìn bản chữ viết tay tinh tế, Từ thị sai khiến vị hồng tiên cô nương kia, ở chùa Tương Nguyên dùng mê hương làm ngất tất cả mọi người trong phòng, ôm tiểu chất nữ bốn tuổi ném vào trong núi, sau đó Từ thị kín đáo đưa cho nàng chút bạc, còn không cho phép không cho nàng quay trở về Tấn thành… Chuyện xảy ra được ghi lại rõ ràng, cuối cùng còn có dấu tay của hồng Nhị gia hiểu rằng chuyện đã bại lộ, bên trên viết quá rõ ràng, hắn vội vàng rũ mắt, sau đó giương lên, tràn đầy áy náy nói “Đại ca, chuyện này đệ cũng mới biết… Biết xong đệ cũng vội vàng mang Từ thị đến tạ tội.”Khương Bách Nghiêu giận đến nỗi không nhịn được, con mắt nhìn Từ thị chăm chú, dường như muốn đâm hai cái lỗ thật lớn trên người lạnh lùng nói “Tạ tội? Xán Xán mới bốn tuổi, nàng liền sai người ném con ta vào trong núi, không phải là muốn mạng Xán Xán sao? Khương Bách Nghiêu ta có đắc tội gì với các người mà các người lại hãm hại nữ nhi ta như thế?”Nhớ lại chuyện kia, nếu ngày đó không tìm được nữ nhi, thê tử sợ muốn điên, lòng hắn lại đau như dao Nhị gia nói “Đại ca, chuyện này quả thực là do A Trân không đúng. Đệ đã giáo huấn nàng, sau này sẽ không bao giờ làm chuyện hồ đồ như vậy. Đại ca, nể tình đệ đệ, tha cho nàng một lần, có được hay không?” Hắn nhấc mi tinh tế quan sát sắc mặt Khương Bách Nghiêu, sắc mặt hắn đen sì, không hề có ý muốn bỏ qua chuyện này, biết nhất định phải dùng đến hậu chiêu, liền nói “Vậy đệ quỳ xuống được không? Đệ quỳ xuống xin lỗi huynh, là đệ không biết quản giáo thê tử…”“Hôm nay dù ngươi có quỳ gãy chân, ta cũng không tha thứ!”Khương Nhị gia làm bộ muốn quỳ, mới vừa hất áo choàng, nghe được thanh âm này liền sững ngẩng đầu lên đã thấy Chu thị đứng ở đằng không biết Chu thị đã đứng bao lâu, nhưng nhìn thấy tức giận trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng, lòng hắn cũng đoán ra nàng được đã biết chuyện. Chu thị rất đẹp, bây giờ bộ mặt nén giận vẫn cứ xinh đẹp như cũ không sao tả mặc một bộ trang phục màu vàng nhạt thêu hoa phù dung, tóc được chải chuốt vô cùng cầu kỳ xinh đẹp, trên tóc có cài một cây trâm san hồ như ý màu hồng, chân đi giày vải, từng bước từng bước đi đến, đôi mắt xinh đẹp liếc nhìn Khương Nhị Gia, cuối cùng tầm mắt lại rơi xuống trên người Từ thị, dơ tay lên, không có nửa phần do dự tát cho nàng một bạt tai, đôi mắt đỏ hồng nói “Ngươi điên rồi sao?”Xán Xán mới bốn tuổi, nói thế nào nàng ta cũng là nhị thẩm của Xán Xán, sao có thể làm ra chuyện như vậy!Ngày thường Chu thị có cách trị gia, nhìn nhu nhược mềm yếu, giống như người dễ dàng nắn bóp, nhưng chỉ người hiểu rõ mới biết nàng không phải quả hồng mềm. Chu thị tát một cái, bàn tay nàng cũng trở nên tê dại, nhưng tức giận trong lòng không hề giảm đi, ngược lại càng lúc càng tăng, nàng nói “Chuyện này. Ta sẽ không để yên. Ngươi muốn nhận sự tha thứ? Được, đêm nay ta sẽ ném nữ nhi của ngươi vào trong núi, ngươi đi đi —— “
ReviewNGÔ GIA KIỀU THÊTác giả Mạt Trà Khúc KỳThể loại Cổ đại, trùng sinh, nữ truy, motif nuôi dưỡng "PHU QUÂN" từ bé, cực sạch, siêu sủng, chút cung đấu gia đấu, có sắc, HEĐộ dài 216 chương + PNTình trạng Hoàn cv - Đang edit___________Couple Khương Lệnh Uyển - Lục Tông Kiếp trước, Khương Lệnh Uyển là một tiểu thư khuê các xinh đẹp nhưng lại vô tâm không thấu hiểu mọi chuyện. Nàng ỷ vào sự cưng chiều của mọi người dành cho mình mà trở nên bướng bỉnh, đáng ghét. Năm ấy, khi nàng thành thân cùng Vinh thế tử Lục Tông thì được chàng xem như ngọc bảo trân châu độc nhất vô nhị trên thế gian này mà nâng niu cùng chở che. Tình yêu của chàng đậm sâu mà bền bỉ kiên trì, cho dù nàng có vô tâm hững hờ hay không hiểu chuyện gây phiền toái chàng đều không ngại. Kể cả khi thành thân 5 năm, nàng vẫn không hoài thai, vậy mà, chàng nhất định không chịu hưu nàng. Yêu là thế, thương là thế, chờ đợi là thế, hy vọng là thế.... Chỉ mong nàng sẽ thấu hiểu cho nỗi lòng chàng. Nào ngờ, tơ trời phải dứt, tương tư phải tuyệt, âm dương chia lìa....Kiếp này, Khương Lệnh Uyển được trùng sinh sống lại quay về khi còn thơ bé. Nàng vẫn không nhớ rõ nguyên nhân cái chết của mình, không nhớ rõ từng việc đã xảy ra dẫn đến kết quả bi kịch ấy. Nàng chỉ nhớ rõ, Lục Tông là phu quân của nàng, người yêu thương nàng đến tận tâm can. Thế gian rộng lớn như vậy, nhiều người như vậy, duy có mình chàng có thể vì nàng mà làm tất cả mà thôi. Vậy nên, không cần biết điều gì sẽ đến hay vận mệnh đổi thay ra sao, Lệnh Uyển nàng nhất định trở thành thê tử của Lục kế hoạch nuôi dưỡng "PHU QUÂN" từ bé chính thức được khởi động v v Lục Tông là một cậu bé vô cùng tuấn tú thông minh, nhưng từ nhỏ tính tình lại thâm trầm lạnh nhạt và xa cách vô cùng. Lần đầu tiên khi cả hai gặp mặt nhau thật hài hước hết chỗ nói. Bánh bao nhỏ Tiểu Uyển vì hấp tấp muốn gặp phu quân nhỏ của mình mà không nhìn đường cẩn thận thế là va ngay vào Lục Tông đang chuẩn bị đi ra. Bao nhiêu cảm xúc như vỡ òa, là chàng, là phu quân của nàng, là Lục Tông sủng nàng đến vô pháp vô thiên. Thế mà, lần gặp đầu cũng bi kịch quá đi. Bánh bao giận, bánh bao ủy khuất, bánh bao đau nên bánh bao cắn Lục Tông mặt lạnh một cái rồi chạy trốn luôn v v Sau này, mỗi ngày câu cửa miệng của bánh bao Tiểu Uyển chính là "Lục Tông biểu ca" thế này, "Lục Tông biểu ca" thế nọ. Giống như hận không thể đánh dấu tất cả mọi thứ của Lục Tông thuộc về nàng vậy. Cũng may, Lục Tông cả kiếp trước lẫn kiếp này đều không hề chán ghét Tiểu Uyển. Hay vì trong trái tim của chàng, luân hồi hai kiếp đều không đổi thay được tình cảm dành cho nàng. Chỉ có thể oán trách và ghen tỵ vì ông trời vẫn ưu ái Tiểu Uyển mà thôi Quãng thời gian bên nhau của Tiểu Uyển và Lục Tông không phải là có nhiều. Nhưng mỗi một phút giây quan trọng của nàng, chàng luôn xuất hiện. Khi nàng bị đường tỷ tỷ ức hiếp là chàng đứng ra làm lá chắn đuổi người xấu đi. Khi nàng bị ném vào rừng sâu tuyệt vọng chờ đợi người đến cứu trong đêm bão tuyết đầy mờ mịt, vẫn là chàng. Chàng đã cõng nàng, xoa chân cho nàng, ủ tay cho nàng và sưởi ấm trái tim đầy sợ hãi của nàng. Từng chút từng chút một nhỏ bé như thế, dần khiến nàng trầm thể, tình cảm ban đầu nàng dành cho Lục Tông chưa hẳn là tình yêu. Nhưng chẳng biết từ khi nào trái tim nàng rung động và yêu đậm sâu đến thế. Vì vậy, nàng đã từng hoảng sợ, lo lắng Lục Tông không yêu mình như kiếp trước. Nếu thế, Tiểu Uyển nàng biết làm sao đây? Nàng muốn bù đắp cho chàng tất cả, muốn làm một kiều thê ngoan ngoãn bên chàng, muốn cùng nhau sinh thật nhiều bánh bao nhỏ, đáng iu mập với Lục Tông, Tiểu Uyển chính là một cơn gió ấm áp đã dừng lại bên chàng. Cơn gió ấy mềm nhẹ xoa đi những lạnh giá trong lòng chàng. Khi còn bé, đã muốn bảo vệ chở che cho nàng. Nên chàng phải tự mình phấn đấu trưởng thành và mạnh mẽ. Như thế, mới có đủ sức mạnh để yêu thương nàng và sủng nàng. Vậy nên, Tiểu Uyển đừng lo lắng, trái tim Lục Tông cũng chỉ có mình nàng mà thôi. Thế giới ngoài kia, bao nhiêu người bao nhiêu chuyện đều không liên quan đến chuyện tình đôi ta. Bởi chỉ cần nàng muốn, thiên hạ này chàng cũng có thể dâng lên cho nguyện ý, ai yêu thương? Chính là Lục Tông cùng Khương Lệnh Uyển <3Nội dung "Ngô gia kiều thê" vẫn là motif trùng sinh quay về sữa chữa sai lầm nhưng lần này có sự khác biệt rất hấp dẫn. Bởi nữ chính sẽ là người truy ngược nam chính và lập kế hoạch nuôi dưỡng phu quân từ khi còn thơ bé luôn. Truyện đậm chất sủng, ngọt ngào và ấm áp cực kỳ. Tuy nhiên, nó không gây ngán hay nhàm chán chút nào hết. Vì Mạt Trà Khúc Kỳ vẫn luôn được mệnh danh là tác giả nổi bật cho thể loại này. Tính cách của nam nữ chính trong truyện khiến mình rất thích. Nữ chính thì thông minh đáng iu biết thời thế. Nam chính thì đúng chuẩn luôn mn ạ. Với chàng, chỉ cần là Tiểu Uyển thì mới quan trọng, còn lại chàng no care. Nhưng tốt nhất, đừng ai đụng chạm đến nàng nhé, không để yên đâu nha. Vô tình, nhẫn tâm và độc ác không ai bằng nhá. Vậy mới nói, mọi thứ chỉ là phù du, thê tử mới là chân lý Truyện cũng có sự xuất hiện của những nhân vật phụ đáng chú ý, mỗi người đều mang một tính cách một vẻ riêng, góp phần làm cho câu chuyện trở nên thu hút và hấp dẫn hơn. Phần cung đấu gia đấu trong truyện theo mình là nhẹ nhàng thôi nên cực dễ đọc và thích hợp giải trí. Nếu là một fan ruột của thể loại trùng sinh, sạch, sủng, sắc này thì theo mình là nên nhảy hố. Đáng tiếc là truyện vẫn đang trên đà edit, nhưng cv khá dễ hiểu nên ai không nhịn được mà vẫn thích thì nhích luôn ha. Lạc_HậuBìa Tịch Phi *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre pic Google/huaban
ngô gia kiều thê full