Chương 52: Ngoại truyện 2. Tôi tên là Trang Ly, chồng tôi tên là Anh Tuấn. Chúng tôi cười nhau đạ được 15 năm, và hiện đang sống rất hạnh phúc, sau khi từ bỏ ngành diễn viên. Chồng tôi về chăm lo cho công ty, tôi thì ở nhà lo việc nhà, bếp núc. Chúng tôi cũng có một cô con Trong 3 năm (2012-2014), Bộ Y tế đã cấp 607 giấy phép nhập khẩu thuốc chưa có số đăng ký cũng không yêu cầu doanh nghiệp nộp giấy phép hoạt động về thuốc và nguyên liệu làm thuốc tại Việt Nam, trong đó có 3 thuốc (H-Capita, H-Epra 40 và H-Lastapen 500mg). Thuốc bôi mát lạnh, làm dịu cơn đau, bờ môi gã khẽ mở, không còn mím chặt như trước nữa, lúc này mới thấy rõ vết máu trên môi gã. Tiểu Lục quệt một ít thuốc, định chấm lên môi gã, nhưng gã lập tức khép môi lại, ngậm chặt ngón tay Tiểu Lục. Trong năm định mệnh đó, các khối băng cô đặc không tách rời đã ngăn cản đường đi trong hành trình đường biển phương Bắc và 3 chuyến thám hiểm vượt qua biển Kara đã bị mắc lại đây và thất bại: Sedov trên tàu Thánh Foka, Brusilov trên tàu Thánh Anna, và Rusanov trên tàu Gercules. Trong những năm qua bệnh viên không ngừng phấn đấu, nâng cao chất lượng, thực hiện tròn nhiệm vụ với slogan "Sức khỏe của bạn - Trách nhiệm của chúng tôi"; với mục tiêu cuối cùng và quan trọng hơn hết là chữa hết bệnh cho bệnh nhân. Vi khuẩn kháng thuốc định N25sAgt. Sherry cởi chiếc áo ngoài băng bó vết thương để cầm máu cho hắn. Cô đặt hắn lên vai, định cõng đến chỗ đỗ xe moto. Cạch. Điện thoại hắn từ túi áo rơi xuống đất. Chắc hắn vô tình nằm đè lên nên điện thoại hắn mới gọi vào số của cô. Mặc dù Newyork đang mùa đông, thời tiết rất lạnh nhưng Sherry thấy mô hôi túa ra liên tục. Thân hình nhỏ nhắn, mảnh khảnh của cô đang phải gánh một tên to xác trên lưng. Cô lê từng bước nặng nhọc. Tuyết bắt đầu rơi. Cảnh cảng biển về đêm dưới tuyết rơi mới đẹp làm sao nhưng bây giờ Sherry chẳng con hơi sức đâu mà ngắm. Từ chiều đến giờ cô chưa ăn gì. Giờ lại phải cõng một tên nặng như con heo trên người. Gin bắt đầu ý thức được mọi việc xung quanh trở lại. Hắn thấy có ai đó đến bên, dịu dàng băng bó vết thương cho hắn, đặt hắn trên lưng và đưa hắn đi. Và bây giờ hắn đang ở trên một tấm lưng nhỏ bé, mềm mại. Đầu hắn chạm vào má tóc màu nâu đỏ, hắn có thể cảm thấy hương thơm nhè nhẹ dìu dịu xộc vào mũi mình. Là ai đã cứu hắn. Tóc nâu đỏ, chỉ có thể là cô ta. Không thể nào. Sherry đỡ hắn ngồi lên moto. Cô đội mũ bảo hiểm và quay lại bảo hắn - Ngồi cho chắc vào, tôi sẽ đi nhanh đấy. Đồ vô dụng. Hắn ta mất máu khá nhiều, nếu không cứu kịp thời thì sẽ rất nguy hiểm. Chiếc xe rồ ga rồi lao vút trong màn đêm tĩnh mịch của Newyork. Gin vẫn chưa tỉnh táo hẳn, hắn hơi mơ màng nhưng cũng đã ý thức được người cứu hắn là Sherry. Chiếc xe đột ngột lao vút đi khiến hắn mất thăng theo quán tính ngã chúi về đằng trước. Theo phản xạ hắn vòng tay ôm lấy vòng eo thon nhỏ của Sherry. Nếu là bình thường thì có lẽ hắn đã được Sherry ưu ái tặng cho một cái tát và hất xuống xe rồi. Haizz, nhưng trong hoàn cảnh này thì.... ..Sau khi đỗ xe ở gara khu chung cư, Sherry cõng hắn lên căn hộ. Cũng đã khuya nên đi thang mãy không có ai để ý. Việc gắp đạn và băng bó vết thương không làm khó được Sherry, cô làm những việc này rất thành thạo. Những người giám hộ trước đây sống cùng cô ngòa việc giám sát họ còn dạy cô tất cả các kỹ năng Lái xe, võ thuật, bắn súng, sơ cứu, băng bó vết thương, che giấu thận phận. cách tẩu thoát... Tuy mục đích của chúng không phải là muốn đào tạo cô thành sát thủ nhưng chúng cũng không thể để những thành viên trong tổ chức chân yếu tay mềm, trói gà không chặt, ngoài công việc chuyên môn ra thì không biết khác. Tất nhiên các kỹ thuật đó so với bọn sát thủ chuyên ngiệp thì chỉ là múa rườu qua mắt thợ mà thôi. Gin bị mất nhiều máu. Hắn bị trúng 7 viên đạn, 2 viên vào tay, 2 viên vào chân, và 3 viên vào bụng. Dù có mặc áo chống đạn nhưng có vẻ kẻ thù sử dụng loại súng có tính sát thương cao, nên áo chống đạn cũng không có tác dụng. Vết thương không quá nghiêm trọng, Sherry có thể xử lý được. Nhưng mất quá nhiều máu gây nguy hiểm đến tính mạng. - Nhóm máu gì?- Sherry hỏi sau khi đã gắp đạn, cầm máu, băng bó vết thương hoàn chỉnh. - Nhóm AB âm .- Gin trả lời vẻ bất cần. Loại nhóm máu cực hiếm Số người có loại này chỉ dưới 1% dân số . Đã 1 giờ đêm, các phòng khám tư dù còn mở nhưng cũng chưa chắc cón loại máu này. Mà hắn thì kiên quyết không muốn cô đưa đến bệnh viện. Nhóm máu AB âm! Thái độ bất cần của hắn như muốn nói cô đã phí công cứu hắn từ càng về đây. Xem ra đằng nào thì hắn cũng chết. Khoan đã! Cô chợt nhớ ra nhóm máu của mình là B âm, một trong những nhóm máu mà loại AB âm có thể tiếp nhận. ... Sau khi trả lới Sherry, Gin lại ngất đi. Mê man. Khi tỉnh dậy, hắn thấy tay mình đang được cắm ống dịch truyền máu. Mái tóc nâu đỏ quen thuộc gục bên giường. Rồi hắn lại thiếp đi. Sáng hôm sau, lúc mở mắt Gin thấy Sherry đang đứng dựa lưng vào tường, nhìn ra ngoài cửa sổ. Bình minh đang lên. Newyork lại bắt đầu một ngày mới. Ánh nắng ban mai len lỏi vào căn phòng, hắt lên gương mặt cô gái. Nhưng đôi mắt cô gái mới lớn đang ngắm nhìn một ngày mới bắt đầu sao mà buồn đến thế. Sâu thẳm, buồn man mác, chất chứa nhiều nỗi niềm xót xa, kín đáo, người đối diện nhìn vào đôi mắt ấy khó mà nắm bắt được chủ nhân của nó đang nghĩ gì. Gin có thể nghe thấy tiếng thở dài nhè nhẹ nhưng não nề của cô. Sherry quay lại thấy Gin đã tỉnh. Không nói gì, Sherry ra ngoài bê vào một tô cháo nóng hổi. Hương cháo thơm phức lan tỏa khắp căn phòng. - Ăn đi, rồi uống thuốc. Đây là thuốc kháng sinh và sát trùng, cả thuốc bổ nữa. Thuốc này do tôi kê đơn. - Không, để tôi yên! - Vậy chẳng lẽ muốn tôi bón cho từng thìa sao? Sherry nhìn Gin, khóe môi nhếch lên thành nụ cười giễu cợt, đôi mắt ánh lên những tia nhìn trêu Tùy thôi, nhưng nếu muốn chết thì lúc hấp hối gọi người khác đến dọn xác nhé, tôi không rảnh! - Cô lấy máu ở đâu để truyền cho tôi ? - Là máu của tôi. Sherry định bước ra khỏi cửa thì Gin lại hỏi - Sao.. cô lại cứu tôi? - Có rất nhiều lý do để giết một người nhưng để cứu một người thì không cần bất cứ lí do nào Sherry không quay đầu lại, bình thản trả lời hắn. Gin quá bất ngờ trước câu trả lời của Sherry, hắn chưa kịp nói gì thêm thì cánh cửa đã sập lại. .... "Có rất nhiều lý do để giết một người nhưng để cứu một người thì không cần bất cứ lí do nào cả" - Đây cũng chính là câu nói mà Shinichi Kudo đã nói với tên Ác quỷ đường phố do Vermouth cải trang thành trong lần cùng Ran Mori sang Newyork thăm bố mẹ - năm cậu 15 tuổi. Trong năm đó, vào một đêm mưa ở Newyork, Vermouth đã tìm thấy một thiên thần cho mình là Ran Mori. Còn Gin, phải chăng trong năm đó, vào một đêm tuyết rơi ở bến cảng Cambidge hắn cũng đã tìm thấy một thiên thần cho riêng mình ??? Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image. Nội Dung1 THẦN DƯỢC CỨU THẦN DƯỢC CỨU MỆNH – Kỳ THẦN DƯỢC CỨU MỆNH – Kỳ 2 tiếp theo THẦN DƯỢC CỨU MỆNH – Kỳ 3 tiếp theo THẦN DƯỢC CỨU MỆNH – Kỳ 4 THẦN DƯỢC CỨU MỆNH Bài đăng trên báo Long An – thứ năm từ 21-4 đến 24-4 1997, năm thứ ba mưoi bốn, số 29/97 1509 LTS Ông Nguyễn An Định, cộng tác viên của Báo Long An, hiện nghỉ hưu tại Với tấm lòng thiết tha với vốn quý y học cổ truyền, lại thêm mối cảm tình với nghề y trong gia tộc ông là trưởng nam của nhà ái quốc Nguyễn An Ninh, từng có lúc hành nghề y dược. Vừa qua ông có bài viết sau đây; chúng tôi xin giới thiệu, như một tư liệu để bạn đọc tham khảo. Tác giả và tòa soạn báo rất mong nhận được ý kiến đánh giá của các nhà chuyên môn về nội dung y dược học nêu trong bài viết. THẦN DƯỢC CỨU MỆNH – Kỳ 1 Có quyển sách thuốc Nam, in đầu thế kỷ 20 mang tên “Thần dược cứu mệnh”, giới thiệu một bài thuốc thần “cứu người sau bốn khắc”. Trong quyển “Hai trăm bài thuốc quý” của ông Lê Văn Tĩnh, Sa Đéc, in khoảng năm 1940, cũng có một bài giống y như vậy, đề là “chủ trị lâm ban, ôn dịch và các bệnh nan y, công hiệu như thần, bệnh lui sau 60 phút”. Quyển “Thần dược cứu mệnh” mở đầu bằng câu “Con người dẫm lên thuốc thần mà không biết, nên vẫn chết”. Vị thuốc thần đó chính là vị thuốc có tên “Địa long” – con rồng trong đất. Ở Trung Quốc và Việt Nam, vị Địa long có mặt trong nhiều thang thuốc trị bệnh hiểm nghèo hoặc để cấp cứu người sắp chết. Nhân dân Hàn Quốc có thói quen ăn cháo Địa long trứơc khi ngủ, để tẩm bổ và để trị bá bệnh. Đêm đêm, cháo Địa long có bán tại các thị trấn và ngay cả ở thủ đô. Gần đây trong thời gian Thế vận hội Olempic Seoul, vì ngại người nước ngoài không hiểu vị thuốc quý mà coi thường nhân dân Nam Hàn, nên Chính phủ đã cấm bán cháo Đia long trong thời gian Thế vận hội. Vậy “Địa long” là gì? Nó chính là con trùn đất, loại có màu sẫm đen, ánh xanh ở cổ, to bằng đầu đũa hoặc to hơn, khi đào trúng nó, nó không giãy giụa, co thành một nùi tròn nằm im. “Thần dược cứu mệnh” phân tích tính dược của trùn đất, cho rằng nó có khả năng làm dai mạch máu và dây thần kinh, nối liền các chỗ dây thần kinh bị dứt, các mạch mạu bị nứt rách, hồi phục sự sống cho các tế bào đã bị hoại tử, tách ra và đào thải các tế bào đã chết thối, hết phương phục hồi, vực dậy vô cùng nhanh chóng sức chống trả bệnh tật của con người ngày nay gọi là vực dậy sức miễn dịch của cơ thể. Cho nên, chỉ sau sáu mươi phút bệnh phải lui, mọi hiện tượng lâm sàng đều biến mất. Do đó Địa long được dùng và công hiệu rất nhanh chóng trong các trường hợp cửu khiếu xuất huyết, não bộ xuất huyết, ngũ tạng, lục phủ xuất huyết, phù thận, phù gan, phù toàn thân, phù tim, đột ngột phát điên không rõ nguyên do có sốt hoặc không có sốt, bí đại tiểu tiện, bí trung tiện, bụng báng trướng nước, “mắc đằng dưới” bạch đới nặng, ngày đêm đáy quần ướt sũng hôi hám, người ốm tong, xanh xao… Ở hai quyển sách, hai bài thuốc giống nhau, có một nét đặc biệt nổi bật “bênh lui sáu mươi phút sau khi uống thuốc”, mà lại chuyên trị những ca rất khó trị. Ví vậy nói “thần dược cứu mệnh” thật không ngoa chút nào. Lúc nhỏ tôi rất mê nganh y dược. Các sách chữ Pháp dành cho các y bác sĩ nghiên cứu kỹ về nhi khoa, sản khoa, đa khoa, giải phẫu… đọc rất khó hiểu và rất đắt tiền, tôi cũng ráng mua để nghiên cứu. Hai quyển sách thuốc “thần dược cứu mệnh” và “200 bài thuốc quý” tôi coi như vàng ngọc. Đi kháng chiến, hai quyển đó nằm dưới đáy ba lô tôi, theo tôi suốt chín năm, giúp tôi trị bệnh cứu người. Chỉ riêng năm 1953 và nửa đầu năm 1954, tôi đã cứu gần trăm người, coi như giật lại từ tay thần chết. Trong cuộc giành giật đó, có lần tôi đã chạm trán cả với một vị danh y, mà trước đó các nhà điền chủ lớn ở Cần Thơ, Rạch Giá, Sóc Trăng, Bạc Liêu thường đưa xe hơi hoặc ghe máy đến tận nhà để rước ông. Năm đó ở vùng Giáp bốn tỉnh này có một đợt dịch bệnh, phần lớn là các cháu nhỏ từ 9 -10 tuổi đến 15 -17 tuổi, đa số là gái, các cháu trai và người lớn ít bị hơn. Hiện tượng là xuất huyết nội tạng, xuất huyết cửu khiếu, xuất huyết dưới da nổi vệt đỏ bầm tím, xanh đen khắp người hôn mê bất tỉnh nằm im như xác chết suốt bảy ngày, có khi lâu hơn, mạch đã lạc không bắt được, hơi thở rật yếu khó nhận thấy, da tái xanh, tay chân lạnh ngắt nhưng vẫn còn mềm dịu, nếu cứng đơ thì đã bị đem chôn rồi Lần đó cháu gái hôn mê đã 8 ngày, mình đầy các vệt tím. Gia đình đã rước được vị danh y nổi tiếng nói trên, nhưng ông đến xong lại từ chối không trị bệnh cho cháu, chỉ vì trong số 30-40 vệt bầm đen trên da cháu, có một vệt đen kịt to bằng đầu ngón tay, nằm đúng giữa hai đầu lông mày. Ông cho đó là điềm báo không thể cứu sống. Sợ mất uy tín thầy, nên ông không hốt thuốc. Tình cờ tôi đến, thấy má cháu đang quỳ lạy van xin ông cứu cháu, mà ông một mực chối từ. Nghe mạch tại tim, thấy còn tiếng thoi thóp rất yếu, tôi nói – Thưa thầy, thầy quyết bỏ, thì con xin phép thầy cho con cứu cháu. – Em mà cứu được hả? Có thấy vệt đen ngay huyệt Tam tinh không mà em liều mạng vậy? Tôi hỏi em, sau khi em đổ thuốc thì bao lâu cháu tỉnh lại? Em nói được, tôi sẽ để cho em đổ thuốc. – Thưa thầy bài thuốc của con, cháu uống xong chỉ độ 63-65 phút sau cháu sẽ mở mắt. Thầy trợn tròn mắt, đỏ mặt tía tai, lườm tôi rồi quát – Chủ nhà đâu, đem cho tôi cái đồng hồ bàn. Ông dằn mạnh đồng hồ lên bàn, nói – Được rồi! Có đồng hồ đó. Tôi ở lại coi cháu nhỏ tỉnh dậy. Có kinh nghiệm cả trăm lần rồi, tôi rất tin ở bài thuốc. Tôi đi nấu rồi cạy răng đổ cho cháu uống. Quả nhiên tới phút 63 cháu mở mắt, đến phút thư 65 cháu đòi đỡ ngồi dậy, đòi uống nước ăn cháo, đòi cho đi tiêu tiểu. Tiếng cháu rất yếu, hai mắt cháu toàn tròng trắng, không thấy tí tròng đen nào. Nhưng tay chân cháu đã ấm, da hết tái xanh. Rõ ràng cháu đã sống lại. Ông thầy thuốc với hai tay lên đầu, lột khăn đóng xuống chắp tay trước ngực nói – Lúc nãy em kêu tôi bằng thầy, bây giờ tôi phải lạy em ba lạy mà kêu em bằng thầy. Xin thầy thông cảm cho, vì thầy trẻ quá, nhỏ hơn con tôi nhiều, do đó tôi không quỳ lạy sợ tổn thọ cho thầy. Tôi chỉ xin xá đủ ba xá thay cho ba lạy. Nói xong ông trịnh trọng xá tôi ba xá, đầu cúi sâu thật nghiêm túc. Sau đó ông xin tôi bài thuốc. Năm đó, ngoài các hiện tượng hôn mê sâu nhiều ngày, xuật huyết dưới da, xuất huyết cửu khiếu, xuất huyết nội tạng, xuất huyết não, còn có nhiều ca bệnh khác. Bà nọ phát điên đã 4-5 ngày. Phải vất vả lắm mới đổ được thuốc. Cũng hơn 60 phút bà khỏi hẳn. Ông kia hơn 90 tuổi, cảm gió nằm im sùi bọt mép, mắt trật thị, tay chân lạnh ngắt. Lấy móc tai đâm dưới móng mười ngón tay mút không ra tí máu, máu đã đông. Khi tôi cạy răng đổ thuốc, còn có người nhà nói sau lưng tôi – Thuốc hay thì trị được bệnh, chứ cãi làm sao được mệnh của trời. Ông đã trên chín mươi tuổi còn gì. Cứu sao được mà cứu? Vậy mà sau khi đổ thuốc 65 phút, ông vẫn sống, cãi cả mệnh trời thật! THẦN DƯỢC CỨU MỆNH – Kỳ 2 tiếp theo Cuối năm 1969, ở Hà Nội có đợt dịch bệnh gọi là sốt xuất huyết, được xác định xuất hiện lần đầu tiên ở nước ta. Các cháu nhỏ chết la liệt, tại bệnh viện lớn có ngày 15-17 cháu chết. Nghe nói có dịch bệnh gây chết tràn lan, tôi đến các bệnh viện xem. Thấy các dạng bệnh giống y như tôi đã từng gặp, tôi viết ngay một bài, nói rõ về bệnh và phổ biến bài thuốc “Thần dược cứu mệnh”, gởi lên Bộ trưởng Bộ Y tế lúc bấy giờ là bác sĩ Nguyễn Văn Hưởng. Bác gởi phổ biến đi các tỉnh, đồng thời gởi đăng ngay trên báo “Hà Nội mới”. Trong bài viết của tôi có câu “Đề nghị dùng thuốc này cho các ca bệnh nặng nhất. Bảo đảm 100% sẽ không có tử vong”. Bác sĩ Hưởng đã xóa bỏ đoạn “… Bảo đảm 100%…”. Đọc báo thấy mất đoạn đó, tôi chạy ngay đến nhà bác Bộ trưởng. Tôi nói – Thưa bác, bác bỏ mất đoạn quan trọng nhất trong bài của cháu. Vì cháu nghĩ, vị chủ của bài thuốc nầy là con trùn, nên nó dễ gây ngại dùng. Bắt con trùn còn gớm, làm thuốc càng ớn hơn, vì vậy để câu đó, người ta tin chắc chắn nó sẽ cứu sống người bệnh, do đó người ta ráng không gớm, ráng bằng mọi giá làm thuốc để cứu bệnh nhân. Bác Hưởng nói – Giả dụ người bệnh đến giờ phải chết, 5-10 phút nữa sẽ chết, mà thuốc của cháu lại cần đến 60 phút mới cứu sống. Vậy làm sao bảo đảm 100% được? Thận trọng vẫn hơn cháu à. Trong ngành y không nên nói câu đó. – Thưa bác, nhưng kinh nghiệm thực tế của cháu đã cho thấy rõ, thuốc có uống khỏi cổ là đã chắc sẽ sống rồi. Bác Hưởng không bằng lòng nên nói – Tôi nhắc lại, ngành y không cho phép nói bảo đảm cứu sống 100%. Bác cháu tôi tranh luận như vậy. Nhưng vài tháng sau, đến Hội nghị tổng kết dịch sốt xuất huyết toàn miền Bắc, do Sở Y tế Hà Nội tổ chức, tôi nhận được thư mời của đồng chí Giám đốc Sở Y tế Hà Nội. Trong giấy mời đồng chí viết – Trong cuộc chống dịch sốt xuất huyết vừa qua, Bộ có sử dụng bốn bài thuốc Nam do nhân dân đóng góp. Nói chung, thuốc Nam trị bệnh này đạt hiệu quả rõ ràng và nhanh chóng hơn Tây y. Tuy nhiên, trong các bệnh nhân dùng ba bài thuốc kia, vẫn có những ca tử vong. Duy chỉ có bài “trùn đất” của đồng chí là cứu sống 100%, không có ca tử vong nào. Mặc dù bài thuốc đó đã dùng cho tất cả các bệnh nhân nặng nhất. Vì vậy, mời đồng chí dự hội nghị tổng kết. Đặc biệt mời đồng chí báo cáo với hội nghị một số vấn đề mà chúng tôi muốn biết. Ví dụ tại sao đồng chí biết dùng năng lượng của dòng điện 12 von để gọi thức thần kinh trung ương của bệnh nhân hôn mê sâu. Mà lại nói được sau khi nạp điện lần thứ năm thì bệnh nhân tỉnh dậy? – Còn một số vấn đề khác, chúng tôi cũng xin đồng chí cho biết rõ hơn. Ví dụ vấn đề 63-65 phút, có trường hợp nào khác đi, kéo dài hơn không? Ngoài bệnh sốt xuất huyết, thuốc còn trị được các bệnh nào khác? Cuộc họp đó có khoảng hơn 200 người đến dự, gồm Hội đồng Kỹ thuật của Bộ, các giám đốc bệnh viện quận và huyện ngoại thành, các lương y và sư sãi tham gia trị bệnh cứu người. Báo cáo của tôi trả lời các câu hỏi của đồng chí giám đốc sở cùng nhiều câu hỏi khác, đã được hội nghị vỗ tay hoan hô hồi lâu. Sau hôi nghị đó, bác Hưởng mời tôi tới nhà bác và gợi ý – Tôi muốn đề nghị với Bộ Văn hóa biệt phái cháu về Viện Đông y trong thời gian 3-5 năm. Ỡ Viện, tôi sẽ cử cháu phụ trách một tổ nghiên cứu gồm nhiều phó tiến sĩ y dược. Cháu cùng các vị đó sẽ bào chế, biến bài thuốc của cháu thành thuốc chai để uống, sau đó tiến tới biến thuốc thành dạng nước trong cho vào ampoule để chích. Chế được thuốc tiêm, ta sẽ đưa đi điều trị cho bảy – tám chục bệnh nhân. Nếu thời gian chấm dứt các hiện tượng làm sáng tỏ vấn đề là 63-65 phút như thuốc thang, coi như ta thành công. Chừng đó bác sẽ cho sản xuất đại trà, bán rộng ra nước ngoài. Bác sẽ để tên thuốc là AV, ngầm hiểu là antivirus. Vì hiện nay trên thế giới người ta cho là “chưa có thuốc đặc hiệu trị siêu vi trùng”, cho nên ta chưa dám đề rõ nguyên chữ antivirus. Khi nào thiên hạ dùng nhiều và xác định thuốc này diệt siêu vi trùng rất có kết quả, lúc đó tự họ sẽ cho thuốc của ta là antivirus. Hồi đó tôi mới lấy xong bằng đại hoc nghệ thuật từ nước ngoài, mới về nước, nên còn mê công tác văn học nghệ thuật. Chưa biết say mê ngành y, cho nên đã từ chối lời mời của bác Bộ trưởng Bô Y tế, kiêm Viện trưởng Viện Đông y. Tôi nói – Thưa bác, cháu làm tổ trưởng tổ nghiên cứu thì làm sao các vị phó tiến sĩ y dược nghe theo lời cháu. Đã lập một tổ chức gồm toàn các vị có chuyên môn cao, sao bác không ra lệnh cho các vị chịu trách nhiệm bào chế cho thành công? Làm như vậy có phải tốt hơn không? – Cháu ơi, vấn đề phức tạp lắm. Phải nói thật, mặc dù Đảng bảo phải coi trọng Đông y, nhưng những người có học vị cao, đã có mấy người thật sự tin tưởng Đông y! Hơn nữa, bài thuốc của cháu gồm bốn vị, thì con trùn đất dễ bị người ta gớm. Còn ba vị kia đậu đen, đậu xanh, rau bù ngót, rất dễ làm cho người ta coi thường. Do hai đặc điểm đó nên bài thuốc của cháu có thể khiến người ta thiếu quyết tâm nghiên cứu thật đến nơi đến chốn. Chỉ có cháu, người đã có kinh nghiệm thực tế, đã từng cứu sống hàng trăm người, giành giật họ lại từ tay thần chết, thì cháu mới có đủ quyết tâm và lòng tin, để đưa cuộc nghiên cứu đến thành công. Bác tin cháu, cử cháu làm, bác phải có trách nhiệm theo dõi sát và buộc mọi người phải làm đúng theo lời cháu. Với bài thuốc đó, bác tin là thời gian hoàn thành công trình sẽ rất ngắn. Bởi vì, đặc điểm 65 phút của nó rất đặc biệt. Nó xác định xác bước nghiên cứu của ta bằng cách xem giờ. Bác tin rằng có thể chỉ một năm, ta sẽ hoàn thành công trình này. Bác Bộ trưởng rất tin ở bài thuốc, tin ở tôi, từng lời bác mang nhiều ý nghĩa khích lệ, động viên tôi dũng cảm nhận trách nhiệm lớn. Tuy nhiên, tôi vẫn ngại, cái lo ngại tự nhiên của một người mặc dù có kinh nghiệm thực tế không phải ít, có đọc sách trình độ cao, nhưng chưa được học có hệ thống lý luận nghiệp vụ chính quy trường lớp. THẦN DƯỢC CỨU MỆNH – Kỳ 3 tiếp theo Bỏ mất cơ hội đó, tôi cứ tiếc mãi. Suốt 27 năm qua, cứ mỗi lần đọc báo, xem đài, nghe thấy tin dịch bệnh vẫn hoành hành, các cháu vẫn chết. Vào bệnh viện thấy các cháu nhỏ hôn mê sâu, nằm im như xác chết xanh lè, là tôi không sao cầm được nước mắt. Có lần đang ăn cơm mà tôi phải buông đũa rồi khóc nức nở như trẻ nhỏ. Một lần, kiềm không được lòng mình, tôi đã la lên Trời ơi! Thuốc đây! Có thuốc đây, tại sao các cháu vẫn chết, hỡi trời? Gần 30 năm đã trôi qua, mà tôi cứ tự trách mình, tự dằn vặt mãi. Cứ mãi cho rằng do tôi, năm đó tôi đã thiếu trách nhiệm, đã thiếu dũng cảm mà nên. Khổ nỗi ở nước ta, nhiều người vẫn còn gớm con trùn cho nên bài thuốc vẫn không được dùng rộng rãi? Cuối cùng tôi quyết phải cố gắng viết, đưa vấn đề này lên mặt báo, để bài “Thần dược cứu mệnh” đến tận tay đồng bào, nhất là bà con ở các vùng xa xôi hẻo lánh, đường đi tới bệnh viện có khó khăn, người ta buộc lòng phải tự làm để cứu mạng người thân. Nếu có hàng trăm, hàng ngàn người được cứu sống, thì bài thuốc này sẽ được khẳng định. Hoặc giả, trong cả triệu nhà chuyên môn, nhà nghiên cứu sẽ có những người tin tưởng nó, dùng nó để trị bệnh, dùng nó để chế thuốc tiêm, tiện dùng hơn, hiệu quả hơn. Nếu thật sự có những vị như thế, trong nước như ngoài nước thì khi các vị cần tôi hợp tác, tôi sẽ luôn luôn sẵn sàng làm bất cứ việc gì, đi bất cứ nơi đâu. Bài thuốc gồm 3 vị Trùn đất, đậu đen, bù ngót. Trong quá trình trị bệnh cứu người, tôi có gia thêm vị thứ tư là đậu xanh. Vì tôi nghĩ đào trùn có khi ở gốc chuối, có thể có những chai lọ hóa chất, hoặc trùn đào tại các cây có độc như xương rồng, sầu đâu, chùm ruột, ít nhiều bị nhiễm độc, sẽ có đậu xanh giải độc. Từ khi tôi thêm vị đậu xanh, năm 1954 đến nay, thuốc vẫn đẩy lùi bệnh sau 65 phút, y như thang gốc. Nghĩa là hầu hết các trường hợp cứu bệnh tôi kể trên, thuốc đều có 4 vị, tức có thêm đậu xanh. Bài thuốc như sau 1/Địa long 50g mỗi thang, tương đương 50 con trùn tươi xin mách ở khu chợ thuốc bắc, đường Hải Thượng Lãn Ông Chơ Lớn lúc nào cũng sẵn, muốn mua cả tạ cũng có. Nếu không có điều kiện mua Địa Long thì đào trùn tươi loại màu sẫm rất dai, đào trúng nó, nó không giãy co lại thành 1 núi tròn. 50 con cho liều người lớn hoặc từ 15-16 tuổi trở lên. 30 con cho trẻ từ 5-6 tuổi đến 13-14 tuổi. 20 con cho trẻ từ 1-2 tháng tuổi đến 5-6 tuổi. 2/ Đậu đen, 3/đậu xanh mỗi thứ 100g sách cổ ghi 1 bụm to. 4/ Rau bù ngót bằng 2-3 mớ bán ở chợ, khoảng 200-300g, băm nhỏ cả cọng và lá. Trùn rọc ra, rửa sạch sao thơm giòn, giã nhỏ. Đậu và rau sao thơm, tất cả cho vào siêu hoặc nồi đất hay nồi nhôm gang đều được. Cho vào 4 chén nước, sắc còn 1/2 hoặc 1/3 chén cho người bất tỉnh, phải cạy răng đổ. Thuốc nầy uống 1 thang cũng thấy hết bệnh, nhưng tôi thường cho uống 3 thang trong 3 ngày tối nước nhất, sáng nước nhì. Hai thang sau để trừ căn và triệt các di chứng như tai biến mạch máu não có thể di chứng câm, què quặt tay chân, hư mặt, tai … sốt xuất huyết dễ hư tim, óc … cho nên khi uống thang thứ 2, thứ 3, bệnh nhân đã tỉnh táo. Thuốc có thể pha đường cho dễ uống. Bù ngót sao thật khô giòn, thuốc sẽ có vị thuốc bắc. Bù ngót để tươi sắc không sao, nước thuốc giống chè đậu đen pha đường uống rất ngon. Thuốc nầy bệnh càng nặng càng thấy rõ hiệu quả 65 phút. Bệnh nhẹ ít thấy rõ kết quả 65 phút, nhưng bệnh vẫn lui. Ở Đại Hàn Nam Triều Tiên là xứ sở nhân sâm Caoly, mà người ta còn tẩm bổ bằng cháo trùn. Ở nước ta các dân tộc miền núi phía Bắc trị bụng báng trướng nước bằng cách trùn băm nhỏ để tươi, trộn với sữa, cứ để thế múc nuốt. Triều Tiên thì cháo trùn là món ăn ngon đặc sản chứ không chỉ là món thuốc vừa tẩm bổ vừa trị bá bệnh. Trùn băm nhuyễn, xào thơm, nấu với đậu. Vì quý chất bổ và chất trị bá bệnh của con trùn nên người ta đâu có gớm nó. Huống hồ khi cần trị bệnh nan y hoặc giành giật mạng sống từ tay thần chết, thì có gì mà gớm? Mong rằng đồng bào và các cơ sở y tế hãy mạnh dạn dùng nó trong các bệnh siêu vi trùng, kể cả sida. Nhân đây tôi xin nói rõ thêm hội nghị tổng kết chống bệnh sốt xuất huyết đợt 1 họp năm 1970. Thông tin nầy được đưa ra toàn thế giới. Nước Nhật nghiên cứu, ứng dụng điều trị. Đến năm 1972, đọc trên tạp chí Đông y của Việt Nam in bằng khổ quyển Kiến thức ngày nay tôi thấy có dịch và in lại những bài trong tạp chí Đông y Nhật Bản. Họ hết lời ca ngợi “bài thuốc con trùn của Việt Nam”, dùng trị siêu vi trùng rất có hiệu quả. Có lẽ do công bố đó của Nhật mà sanh ra món cháo trùn ở Đại Hàn chăng? Tôi còn nghe một người từ Mỹ về nói bên đó người ta làm thuốc bằng trùn và đậu đen. Điều đó không rõ thực hư thế nào. Nhưng điều chắc chắn là Liên hiệp quốc, trong mấy năm trước đây, có chủ trương “Tìm về cội nguồn các dân tộc kém phát triển, để học cách trị bệnh bằng cỏ cây và côn trùng”. Do đó, ta thường thấy trên tivi và báo chí các cách trị bệnh kỳ lạ của dân da đen, da đỏ. Càng nghĩ tới các điều đó, tôi càng thấy đau lòng, nhớ lại đề nghị của bác Ba Hưởng muốn tôi bào chế toa thuốc thành thuốc tiêm. Đúng là “không sao kéo lùi lại thời gian đã qua”. Nhưng việc bào chế thuốc đó thành thuốc chai để thêm acid benzoide bột hoặc chưng cất nó như cất rượu, dù có trễ gần 30 năm, nhưng lúc nào bắt đầu, nó vẫn là việc mới, việc hết sức cần thiết. Tôi tuy tuổi đã cao nhưng vẫn còn muốn đóng góp. Các cơ sở nghiên cứu, bệnh viện hoặc bệnh nhân cần tôi, tôi vẫn sẵn sàng phục vụ. Ngoài toa “Thần dược cứu mệnh”, tôi còn trong tay nhiều bài thuốc quý khác. Ví dụ bó xương gãy, kể cả xương sống dập nát và xương đòn gánh gãy lìa, chỉ cần thời gian 15 ngày. Bản thân tôi bị dập nát 2 đốt xương sống, quân y Quân khu 9 bó tay, báo tử về đơn vị, nhưng tôi nay vẫn sống mà không tật nguyền, vẫn tập tạ 50kg và đánh quần vợt khi tôi trên 40 tuổi, đang ở nước ngoài có độ lạnh âm 20 độ. Lúc trị lành 2 đốt xương sống không có kẹp nẹp bó bột gì hết. Chỉ nằm sấp dội thuốc nóng vào lưng suốt 15 ngày đêm. Sang ngày thứ 16 tôi ngồi dậy và đi ra đồng cả trăm mét. Nếu tôi có dịp, tôi sẽ lần lượt giới thiệu nhiều bài thuốc quý trên báo để phục vụ bạn đọc. Dưới đây, tôi cũng xin ghi rõ địa chỉ và số điện thoại của mình, để bạn đọc tiện liên hệ trao đổi thêm về nội dung bài viết. NGUYỄN AN ĐỊNH, 40/10 Hậu Lân-Bà Điểm-Hóc Môn-TPHCM – ĐT 8914379. THẦN DƯỢC CỨU MỆNH – Kỳ 4 NÓI RÕ VỀ CÔNG HIỆU CỦA BÀI THẦN DƯỢC CỨU MỆNH Để đồng bào cùng các vị lương y, các đồng chí phụ trách bệnh xá bệnh viện ở xã và huyện có thể mạnh dạn dùng bài thuốc nam “Địa Long” có tên thần dược. tôi xin thống kê thành bản rõ ràng, công hiệu của nó đối với các bệnh thường gặp, đồng thời ghi rõ các phần biểu hiện của bệnh chuyên môn gọi là hiện tượng lâm sàng và những lắc léo trong phương pháp điều trị. Công hiệu của bài thuốc như sau 1/ SỐT XUẤT HUYẾT Siêu vi thử máu biết ngay – Hiện tượng hôn mê kéo dài – Xuất huyết dưới da, nổi vệt đỏ tím xanh đen khắp người – Xuất huyết nội tạng, tiêu phân đen, tiểu máu tươi kéo dài, tiểu ra máu, xuất huyết miệng mũi, mắt, tai. 2/ BỆNH SIÊU VI Viêm gan siêu vi, viêm não siêu vi, phù thận, phù tim. Có thể hết bệnh khá nhanh, kể cả phù toàn thân. 3/ TAI BIẾN MẠCH MÁU NÃO Không quá 5 ngày, theo sách cổ nói Nam 7 ngày, Nữ 9 ngày, nhưng tôi thấy quá 5 ngày có thể lưu di chứng liệt. Tốt nhất trong vòng 3 ngày trị ngay sẽ khỏi di chứng. Nếu để lâu nhiều tháng nhiều năm, trị di chứng bằng thời gian đã trị bệnh, có khi lâu hơn. 4/ PHONG XÙ 1 – 3 thang dứt bệnh cho cả đời. 5/ TIỂU ĐƯỜNG Mười thang có thể hạ lượng đường đến mức cho phép. 6/ HUYẾT ÁP THẤP Uống xong tăng huyết áp thấy rõ từng ngày. 7/ HUYẾT ÁP CAO 2 – 3 ngày đầu tăng lên, cộng độ 20 số, 150 lên 170. Ngày thứ 3 – 4 hạ dần đến ổn định, cho nên người huyết áp cỡ 190 trở lên không nên dùng thuốc nầy. Khi huyết áp hạ nên theo dõi, đừng để hạ quá thấp nếu thấy chóng mặt thì dừng 8/ UNG THƯ MÁU Vài thang có thể hết bệnh 9/ CÙI PHONG ĐƠN Uống dài hạn có thể da đẹp trở lại, hết sần sùi. 10/ UNG THƯ CÁC DẠNG K – Khi bệnh viện đã chê kể chắc là chết nên dùng để cứu. Đã cứu nhiều trường hợp K dạ dày, K gan thận, K lưỡi, K xương…. Hy vọng cứu sống 5 – 60% – Và dạng ung thư mới phát và lành tính, có thể hy vọng cứu 6 – 70% – Ung thư giai đoạn 2, 3, 4 không dám bảo trị được. 11/ TĂNG CƯỜNG SINH LỰC Cho trẻ còi xương, suy dinh dưỡng, người già suy nhược cơ thể, người bệnh mới hết, người sinh và cho con bú, người thiếu máu cả chất và lượng, trung niên suy yếu. 12/ CÁC CHÁU CÒI 1, 2, NĂM CHƯA NGỒI ĐƯỢC, ĐẦN ĐỘN Có thể giúp cháu ngồi. 13/ KHÔNG TRỊ ĐƯỢC Các bệnh phong tình, nấm ngoài da, xoang, gai cột sống, mắt cườm. “HẬU KỲ THẦN DƯỢC CỨU MỆNH” Từ hôm bài “Thần dược cứu mệnh” được đăng 4 kì cho đến nay đã hơn tháng, ngày nào tôi cũng nhận được cả chục lần lượt điện thoại, từ các xã, huyện ở Long An, từ các quận 4, 5, 6, 8, 10, 11, 12 cả từ Nghệ An, Thái Bình ở Miền Bắc gọi tới phần lớn nói đã dùng thuốc và nói đến trong bài báo, hỏi có nên dùng không? Tôi khuyên nên dùng thử. Ít ngày sau nhận được điện thoại họ gọi tới bảo bệnh giảm đáng kể hoặc hết hẳn. Như các bệnh tiểu đường dùng 3 thang giảm hơn 50%, dùng tiếp 3 thang, thử bằng que giấy thấy không lên màu nữa ví dụ ông Mười Trâm, 12D đường Lữ Gia, Tân Bình. Nhiều ca bệnh huyết áp cao, huyết áp thấp, uống 4 – 5 thang thì huyết áp đều trở lại bình thường. Một độc giả bảo chú của ông hồi nhỏ bị phong xù động kinh nhờ ông nội nhai trùn nhổ cho uống 1 lần mà dứt hẳn bệnh mấy chục năm nay, nên ông khẳng định bài thuốc này có thể trị dứt bệnh phong xù. Ông Đức – tiệm đồ gỗ Đức Phát đối diện Bưu điện điện thoại số 8558887 bị viêm gan siêu vi chỉ số 155 uống 3 thang thử lại còn 11, uống 3 thang nữa thử lại bệnh đã khỏi. Từ nhiều năm qua ông Đức đau gan mà mãi không hết, uống 6 thang dứt bệnh. Ông Phạm Minh Lộ nguyên Giám đốc Sở thương binh – xã hội Long An, hiện ở số 9 Khu Hậu Cần, phường Thới An, Quận 12 Hóc Môn cũ điện thoại 8912448, bị cao huyết áp từ nhiều năm. Ông đã dùng đủ cách thuốc tây, thuốc bắc không khỏi. Vừa qua ông bị tai biến mạch máu não, đang tắm ngất xỉu phải cấp cứu. Khi ông tỉnh lại cảm, nằm im không ngồi dậy được, không tiêu tiểu suốt 10 ngày, bệnh viện bảo di chứng mạch máu não khó mà trị được. Thấy báo đăng bài thuốc hay, con gái ông cho ông uống 5 thang, ông nói được tuy còn ngọng nghịu ngồi dậy được uống thêm 5 thang nữa, nói được rõ và to, tự ngồi dậy đi tập dưỡng sinh múa gậy được mà bịnh huyết áp cao cũng biến mất. Bài thuốc đồng thời giúp ông Lộ trị dứt hai căn bịnh rất khó trị là vừa tai biến mạch máu não, vừa huyết áp cao. Đặc biệt có ông Nguyễn Văn Bé, Phó Giám đốc Công ty Dược liệu 2 Trung ương, kiêm Giám đốc Cơ sở trồng cây thuốc 2000 ha, chuyên chiết xuất thuốc từ thảo mộc và sản xuất thuốc tây điện thoại – Khi đọc xong bài báo, ông liên hệ ngay với tôi, sau đó tìm đến tận nhà, cùng đi với một tiến sĩ dược – Quốc tịch Pháp. Vừa bước xuống máy bay, ông bạn cùng ông Bé đến nhà tôi trong cơn mưa. Ông Bé nói – Tôi là người hiểu rõ tác dụng của con trùn đất. Năm 1964 tôi vào Nam chiến đấu bị thương vào đầu. Sau khi lành vết thương, tôi bị mất trí nhớ và trí thông minh nghiêm trọng. Tôi phải uống con Địa Long liên tục rất nhiều năm. Trí nhớ và trí thông minh của tôi được phục hồi, và tôi trở thành một nhà khoa học, vừa quản lý cả Công ty Dược miền Nam, vừa quản lý một cơ sở trồng thuốc và sản xuất thuốc khá lớn, có qui mô 2000 ha đất với xưởng có nhiều máy móc hiện đại, có những chuyên gia Anh, Pháp cùng làm việc. Tôi muốn mời bác Định đến làm việc với chúng tôi, tôi tin rằng với thời gian không lâu, chúng ta sẽ thu gom bài thuốc của bác Định chỉ bằng 2 viên nang con nhộng thôi. Về thể tích thì thu gọn nhỏ nhất, nhưng về chất lượng khả năng trị bịnh, ta vẫn giữ nguyên một thang có đầy đủ 4 vị vớ 1 gr địa long. Với hệ thống máy móc hiện đại, chúng ta sẽ làm được điều đó. Trong thời gian tới dù bác Định có đủ sức khỏe để cùng làm việc với các cháu, hay bác không tiện làm việc, mà chỉ có mình chúng cháu làm, chúng cháu cũng coi đó là bài thuốc của bác. Vì nó khác với cháu đã dùng nhiều năm nay và cháu đã chế biến nó thành 2 con nhộng. Tôi xin nhờ báo Long An đăng thư nầy thông báo các mẩu tin ngắn trên đây để bà con tin tưởng ở bài thuốc hơn mà tích cực dùng nó để trị bịnh cứu người. Đồng thời cũng có thể vui mừng vì sắp tới đây “Thần dược cứu mệnh” sẽ thành viên nang con nhộng, có mặt trong nhà thuốc Tây để bà con ta tiện dùng vì mỗi lần chỉ uống có 2 con nhộng. Người bất tỉnh phải cậy răng đổ thuốc. Thì chỉ cần một muỗng cà phê nước, trút bột trong 2 con nhộng đó ra, hòa đều rồi đổ, rất tiện lợi. Xin cảm ơn trước dược sĩ Nguyễn Văn Bé cùng Công ty Dược liệu trung ương 2 và Cơ Sở Y Dược của ông. Chúc chúng ta thành công trong việc biến “Thần Dược Cứu Mệnh” thành viên nang nhỏ để đưa rộng rãi cho mọi người đều dùng thuốc dễ dàng. Ngày 10 tháng 6 năm 1997 NGUYỄN AN ĐỊNH 40/10 Hậu Lân – Bà Điểm Hóc Môn – TP. Hồ Chí Minh Tel 8914379 Lưu ý Địa chỉ và số điện thoại ở trên là của năm 1997 Ghi chú Bài thuốc cũng được ghi chép rất rõ tại trang 978 trong cuốn ”Những Cây Thuốc Và Vị Thuốc Việt Nam” của Đỗ Tất Lợi. Bài viết có thể bạn quan tâm Sản phẩm phát triển từ bài thuốc ”Thần Dược Cứu Mệnh” - Nếu không phải tôi mà là cậu nhóc kia, anh có cứu cậu ta không? Gin trừng mắt, rồi hắn cúi xuống- Ai biết được chứ.. Tôi đâu có quen cứu người bao giờ. - Gin.. à không..Melk- Tôi thích em gọi tôi là Gin Gin.. - Có chuyện gì sao?- Hắn nhẹ nhàng hơi đỏ mặt, cô quay đi và nhảy xuống ghế, lon ton chạy đến chiếc balo để dựa bên tường. Cô lôi ra một xấp giấy rồi lại nhanh nhẹn trèo lên ghế cạnh giường Gin. Nhìn chất liệu giấy, Gin dường như đoán ra sự tình nhưng hắn vẫn kiên nhẫn chờ Shiho mở Anou,... có phải anh đã vẽ chúng không, nhưng bức tranh này? - Shiho đặt xấp giấy lên cạnh thở dài, hắn chậm rãi gật đầu rồi cố giấu đi gò má ửng hồng của Ừm,... tôi vẽ đấy. - Wow, em không ngờ rằng anh có khiếu hội họa đấy!- Shiho tròn xoe mắt, mặt lộ rõ hứng Em không biết sao? Những tay xạ thủ như anh đều có khả năng hội họa đấy nhé. Riêng anh thì....- hắn cầm lấy xấp giấy và lật sơ qua- anh chỉ có hứng vẽ em Gin!! - Shiho đỏ mặt quay đi. - Đồ biến thái.... - Shiho nói nhỏ - Hả? - CÁI ĐỒ BIẾN THÁI!!! - Shiho nói lớn - Anh nói dối!! Cái lần mà tự tiện xông vào phòng người ta khi người ta đang thay đồ ấy! Anh bảo chẳng thấy gì đâu!! Ờ thì không, chẳng thấy gì hết!- cô đánh nhẹ vào đùi Gin. - Rồi rồi, anh xin lỗi, được chưa? - Gin xoa đầu Shiho bé nhỏ, hơi đỏ mặt - Mà em cũng đẹp ra phết chứ. - Đồ bệnh hoạn à! - Shiho cau mày. - Thế tên ẩn danh của em là Haibara Ai à? - À vâng, trong hình dạng một đứa trẻ em tên là thế. Thật thú vị khi phải sống với những 3 cái tên nhỉ ?- Shiho cười. - Vậy, em có sống hạnh phúc không, Shiho? - Gin cúi mặt hỏi. Shiho nghe loáng thoáng trong câu hỏi đó là một nỗi buồn sâu xa từ Gin. Hắn hỏi như thế để làm gì nhỉ. - Em có bạn mới, bọn trẻ xung quanh rất đáng yêu, lâu lắm rồi em mới được sống một cuộc sống yên bình như thế... nhưng... - Nhưng làm sao? - Em cũng phải sống trong sợ hãi... - Shiho... - Em!.. không phải hoàn toàn như thế! - Không sao anh hiểu mà. - Không, ý em không phải như vậy. Em muốn nói là.. là - ... - Mặc dù hạnh phúc với cuộc sống đó nhưng em vẫn thấy trống vắng.. - ... - Gin đặt bàn tay thô kệch của hắn lên bàn tay bé nhỏ đang run rẫy của Shiho. Cô ngước mặt lên và nhìn thẳng vào mắt Gin. - Em nhớ anh lắm, Gin! Tim Gin bỗng đánh lệch một nhịp. Hắn đưa tay lên xoa đầu cô bé. - Anh cũng thế, Shiho... anh xin lỗi. - Gin bỗng nói trong tiếng nấc - Anh thực sự không có ý định giết em ở khách sạn đó đâu! - Gin, không sao đâu mà,... - Shiho trèo lên giường vuốt vai hắn. - CÓ ĐẤY! Anh cứ tưởng rằng nếu anh giết em đi thì em sẽ hạnh phúc hơn là sống trong sợ hãi và trốn chạy như thế.. thực sự anh đã lầm. Anh xin lỗi... anh thật là một gã tồi tệ... - Gin nói trong tiếng nấc. - Em tha thứ cho anh, Gin. - Shiho ôm lấy cánh tay hắn. Gin mở bừng mắt rồi lấy tay xoa đầu Shiho. - Em... rốt cuộc cũng chỉ là một cô bé ngốc thôi. - hắn cười, mắt cả hai rưng rưng. - Anh yêu em, Shiho ạ. - Hắn nói thật nhỏ, gần như chỉ động đậy môi. - Hửm? - Shiho ngửa mặt lên, cô cảm thấy luồn hơi ấm từ miệng hắn làm khẽ đung đưa tóc mình - anh vừa nói gì vậy? - À... không có gì - Gin khẽ đỏ mặt. - Mà.. em có thể trở lại hình dáng người lớn không, như thế này không tiện lắm... - hắn - À phải rồi! - Shiho gãi đầu - do thuốc giải hết tác dụng vào ban đêm nên em cũng không cần phải vội gì! Shiho lấy từ túi áo một hộp thuốc con nhộng trắng. Cô bóc lây một viên. Khi định đưa lên miệng thì cô chợt khựng lại, mặt cô bỗng căng ra như là đang nghĩ về việc gì đó có vẻ phức tạp lắm. - Có chuyện gì à, Shiho? - Im nào. - Hả? - Em vừa có ý tưởng này!!! - Shiho hớn hở nhìn chằm chằm vào Gin. Hắn vẫn chưa hiểu cô đang nghĩ về cái quái gì. ____________ Ảnh vui cuối tuần Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image. Những nhân vật thuộc về bác Aoyama Gosho, đây là fanfic từ bộ truyện tranh/anime Thám Tử Lừng Danh Conan. Tác giả fanfic Hocviennganhang Hãy ủng hộ chị ấy , au thích fic của chị này lắm luôn đó~~!! Link Lưu ý Những chi tiết trong fic gốc sẽ được thay đổi kể từ chap 13 trở về sau để phù hợp với những thông tin trong bộ truyện tranh/anime ở các tập mới sau này và theo hướng thuyền GinxSherry để các bạn không thất vọng. Ngoài ra au sẽ đặt tên cho mỗi Chap để cho dễ phân biệt 3 Nếu có thắc mắc gì về cái tên thì cứ comment hỏi Riêng các chap cuối sẽ được au chỉnh sửa về phần nội dung. Vậy nhé, nếu có phản hồi hoặc không đồng ý gì thì cứ comment để au xem xét lại ^w^ Bây giờ thì sang Chap 1 nào ... Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image. Bạn cần đến bệnh viện ngay nếu Tình trạng đau ngực kéo dài hơn vài phút, đặc biệt nếu bạn có tiền sử bệnh tim mạch, cao huyết áp hoặc đái tháo đường; Bạn có cảm giác bị mắc nghẹn; Bạn không thể uống nước dù chỉ một ít. Bạn có thể gặp các triệu chứng khác không được đề cập. Nếu bạn có bất kỳ thắc mắc nào về các dấu hiệu bệnh, hãy tham khảo ý kiến bác sĩ. Khi nào bạn cần gặp bác sĩ? Hãy đến gặp bác sĩ ngay nếu bạn hay con bạn trải qua những tình trạng nêu trên và những tình trạng sau Bạn khó thở hoặc đau ngực, đặc biệt nếu không xảy ra khi ăn; Triệu chứng tiếp tục sau vài ngày; Triệu chứng nặng làm cản trở việc ăn uống; Nhức đầu, đau cơ hoặc sốt. Nếu bạn có bất kỳ dấu hiệu hoặc triệu chứng nêu trên hoặc có bất kỳ câu hỏi nào, xin vui lòng tham khảo ý kiến bác sĩ. Cơ địa mỗi người là khác nhau. Vì vậy hãy hỏi ý kiến bác sĩ để lựa chọn được phương án thích hợp nhất. Nguyên nhân gây bệnh Nguyên nhân nào gây ra bệnh viêm thực quản? Dựa vào những tình trạng có thể gây bệnh, có 4 nhóm chính bao gồm viêm thực quản trào ngược, viêm thực quản dị ứng, viêm thực quản do thuốc và viêm thực quản do nhiễm trùng. Trong vài trường hợp, có nhiều yếu tố gây bệnh. Viêm thực quản trào ngược Một bộ phận có cấu trúc giống cái van được gọi là cơ thắt thực quản dưới. Cơ quan này giữ cho axit trong dạ dày không trào ngược lên thực quản được. Nếu van này mở, axit trong dạ dày sẽ trào ngược lên thực quản. Bệnh trào ngược thực quản dạ dày là tình trạng dòng axit liên tục trào ngược lên trên. Biến chứng của bệnh trào ngược là gây viêm mạn tính và phá hủy niêm mạc của thực quản. Viêm thực quản dị ứng Bạch cầu đóng vai trò quan trọng trong phản ứng dị ứng. Viêm thực quản dị ứng xảy ra khi nồng độ bạch cầu ở trong thực quản cao, thường là do phản ứng với tác nhân dị ứng hoặc với dòng axit trào ngược. Nhiều người bị viêm thực quản dị ứng sẽ dị ứng với một hay nhiều loại thức ăn khác. Những thức ăn có thể gây viêm thực quản dị ứng như sữa, trứng, lúa mì, đậu nành, đậu phộng, lúa mạch và thịt bò. Tuy nhiên, xét nghiệm kiểm tra dị ứng thông thường không đáng tin cậy để xác định. Ngoài ra, người bị viêm thực quản dị ứng có thể dị ứng với các chất khác như phấn hoa. Viêm thực quản do thuốc Vài loại thuốc có thể phá hủy mô nếu chúng ứ đọng trong lớp niêm mạc thực quản quá lâu, ví dụ như nếu bạn nhai 1 viên thuốc với quá ít nước thì một phần viên thuốc sẽ đọng lại trong thực quản. Các thuốc có thể dẫn đến viêm thực quản bao gồm Thuốc giảm đau như aspirin, ibuprofen và natri naproxen; Kháng sinh như tetracycline và doxycycline; Kali cloride dùng để điều trị thiếu kali; Bisphosphonates gồm alderonate Fosamax, dùng để điều trị loãng xương; Quinidine dùng điều trị bệnh tim mạch. Viêm thực quản do nhiễm trùng Vi khuẩn, virus và nấm có thể gây viêm thực quản. Viêm thực quản do nhiễm trùng thường hiếm và chỉ xảy ra ở người bị suy giảm miễn dịch như là nhiễm HIV/AIDS hay ung thư. Nấm Candida albicans thường xuất hiện trong miệng là nguyên nhân thường gặp gây ra tình trạng viêm thực quản do nhiễm trùng. Những bệnh lý nhiễm trùng như vậy thường liên quan đến suy giảm chức năng miễn dịch, đái tháo đường, ung thư hay lạm dụng thuốc kháng sinh. Nguy cơ mắc phải Những ai thường mắc phải bệnh viêm thực quản? Viêm thực quản thường gặp ở người lớn hơn là trẻ em. Loại viêm thực quản thường gặp nhất có liên quan đến bệnh trào ngược thực quản. Các triệu chứng của bệnh trào ngược thực quản xuất hiện hàng tháng trong 33-44% dân số, 7-10% trong số đó có triệu chứng hàng ngày. Những yếu tố nào làm tăng nguy cơ mắc bệnh viêm thực quản? Có nhiều yếu tố làm tăng nguy cơ mắc phải bệnh này, chẳng hạn như Hệ miễn dịch suy yếu do HIV/AIDS, đái tháo đường, ung thư máu, lymphôm hay các bệnh miễn dịch khác; Thoát vị hoành dạ dày chui qua lỗ cơ hoành; Hóa trị; Xạ trị thành ngực; Phẫu thuật vùng ngực; Các thuốc chống thải ghép; Aspirin và thuốc kháng viêm; Ói mạn tính; Béo phì; Sử dụng rượu và thuốc lá. Nguy cơ bị viêm thực quản sẽ thấp nếu bạn có một hệ miễn dịch khỏe mạnh. Điều trị hiệu quả Những thông tin được cung cấp không thể thay thế cho lời khuyên của các chuyên viên y tế. Hãy luôn tham khảo ý kiến bác sĩ. Những kỹ thuật y tế nào dùng để chẩn đoán bệnh viêm thực quản? Các bác sĩ sẽ chẩn đoán bằng những thông tin thu thập qua bệnh sử và làm các xét nghiệm Nội soi thực quản. Bác sĩ sẽ dùng ống nội soi có đèn, mềm và linh hoạt để nhìn rõ thực quản; Sinh thiết. Trong lúc nội soi, bác sĩ sẽ lấy một mẫu mô thực quản và gửi đến phòng xét nghiệm để xét nghiệm dưới kính hiển vi; Chụp X-quang cản quang. Bạn sẽ tiến hành chụp X-quang thực quản sau khi uống barium. Barium sẽ lót lên lớp niêm mạc thực quản và có màu trắng trên hình ảnh X-quang. Những phương pháp nào dùng để điều trị bệnh viêm thực quản? Tùy vào từng triệu chứng cụ thể mà sẽ có cách điều trị chuyên biệt, bao gồm Thuốc kháng virus; Thuốc kháng nấm; Thuốc kháng dịch vị; Thuốc giảm đau; Steroid uống; Thuốc ức chế bơm proton để khóa việc sản xuất dịch vị của dạ dày. Nếu nguyên nhân chính là do dị ứng thức ăn Bạn phải xác định loại thức ăn nào và hạn chế ăn chúng. Các loại thức ăn thường gặp có thể gây viêm thực quản như cà chua, trái cây vị chua, thức ăn cay, rượu, cà phê, hành, tỏi, bạc hà và sô cô la. Bạn cũng có thể làm dịu các triệu chứng bằng việc tránh các thức ăn cay, chua và cứng. Hãy ăn từng miếng nhỏ và nhai kỹ. Bên cạnh đó, bạn nên tránh thuốc lá và rượu, vì chúng làm tăng tình trạng viêm và ức chế hệ miễn dịch. Hãy gặp bác sĩ để được tư vấn về chế độ dinh dưỡng. Phẫu thuật có thể cần thiết khi thực quản bị hẹp khiến bạn không nuốt được thức ăn. Nếu nguyên nhân là do thuốc Bạn cần uống nhiều nước khi uống thuốc hoặc nên uống thuốc dạng lỏng. Bạn không nên nằm xuống trong vòng 30 phút sau khi uống thuốc viên. Chế độ sinh hoạt phù hợp Những thói quen sinh hoạt nào giúp bạn hạn chế diễn tiến của bệnh viêm thực quản? Bạn sẽ có thể kiểm soát bệnh này nếu áp dụng các biện pháp sau Tránh thức ăn cay như tiêu, ớt, cà ri; Tránh thức ăn cứng như là đậu, bánh quy hay rau chưa được chế biến; Tránh ăn uống thức ăn chua như cà chua, cam, nho và các nước ép khác. Thay vào đó, bạn hãy uống thức uống đóng chai kèm với vitamin C; Ăn thức ăn mềm như sốt táo, ngũ cốc đã nấu chính, khoai tây nghiền, bánh trứng, bánh pudding và sữa có đạm cao; Ăn từng miếng nhỏ và nhai kỹ; Uống nước bằng ống hút để nuốt dễ hơn; Tránh bia rượu và thuốc lá. Có nhiều nguyên nhân gây ra viêm thực quản và mỗi nguyên nhân đều có cách điều trị khác nhau. Khi bạn hoặc người nhà gặp các vấn đề về nuốt khó, nuốt nghẹn, cảm giác bỏng rát sau xương ức và cổ họng khi ăn no… thì nên đi kiểm tra tình trạng viêm thực quản tại bác sĩ chuyên khoa tiêu hóa. Bằng việc khám bệnh và các xét nghiệm hỗ trợ như nội soi, bác sĩ sẽ tìm ra nguyên nhân gây viêm thực quản đồng thời sẽ tư vấn hướng điều trị thích hợp. Nếu bạn có bất kỳ câu hỏi nào, hãy tham khảo ý kiến bác sĩ để được tư vấn phương pháp hỗ trợ điều trị tốt nhất.

viên thuốc định mệnh