Cô Gái Nhỏ Của Giáo Sư Thời. Đề Cử. Đọc Truyện (0) 9.38 /10 trên tổng số 16 lượt đánh giá. Thông Tin. Giới Thiệu. D.S Chương. Tác Giả: Ngôn Tiêu Băng.
Nhiều năm sau, Thời Dịch đè cô lên cánh cửa, khóe miệng gợi lên một nụ cười xấu xa: "Gọi anh trai." Mắt cô đầy ánh nước lấp lánh, cất lên tiếng nói nhỏ nhẹ mềm mại như bông "Anh Thời Dịch", nghe được lời này lòng anh cũng muốn tan chảy theo. Tạo CV xin việc chỉ
【297 lượt xem】Cập nhật thông tin【Cô Giáo Mầm Non Vừa Mang Thai, Giật Mình Nhận Tin Bị Đuổi Việc Vì… Chưa Đến Lượt】mới nhất 20/10/2022.
Cô gái lái phi cơ xuyên Hoa Kỳ bằng đôi mắt khiếm thị. Bảo An. 18 tháng 10, 2022. Chiếc Cessna 172 Skyhawk được Armstrong dùng để bay xuyên nước Mỹ. (minh họa: Peter Bakema/Wikipedia) Khi vừa hạ cánh xuống phi trường College Park, cô gái rời chiếc phi cơ, cầm gậy dò từng bước về
[13:27] Địt emgái mớilớn_p2.LINK FULL: sex.phimx.xyz . asian; viet nam moi nhat; viet nam; japanese; [03:37] yêu em nhiều lắm côgái của anh à
OOLW. Edit Mộc Tử Đằng"Ôi, tôi cảm thấy dáng người và khuôn mặt trong hình nhìn giống cậu thật."Cô ta nhìn chằm chằm hai giây, đột nhiên hô to "Không phải là cậu đó chứ?"Cô ta la to như vậy, mọi người chung quanh cũng chú ý đến, nhìn chằm chằm hai người, Đinh Nhàn đột nhiên có một loại dự cảm bất thường, cô theo bản năng nhìn theo ngón tay của nữ sinh đó, kinh ngạc vô trong hình quả nhiên là trước Thời Dịch dạy xong ở trường kế bên nên đón cô ven đường, cô lên xe vừa lúc bị chụp được, cũng may là cô cúi đầu, không chụp được chính diện khuôn mặt, hình cũng tương đối mờ, bọn họ chắc căn cứ vào biển số xe mới nhận ra đó là Thời Nhàn thoáng thở phào nhẹ nhõm, có có người vây lại, lại nhìn hình rồi nhìn cô so sánh."Nói thật, nhìn giống lắm đó.""Nhất là dáng người, thật sự quá giống.""Đúng vậy, cũng gầy thế này, vóc dáng nhìn cũng không sai biệt lắm."Trong lúc nhất thời, bốn phía quanh Đinh Nhàn ngồi đầy người, trên mặt bọn họ đều lộ vẻ hưng phấn, một nữ sinh còn kéo cô hỏi "Thật sự là cậu?"Trong lòng Đinh Nhàn căng thẳng, cô đè xuống tâm tình bất an của mình, cong môi cười một cái "Các cậu đừng có nói đùa, làm sao là tôi được.""Nhưng giống thật mà.""Đúng đó, không nói còn không cảm thấy, giờ nhìn quả thật giống y đúc.""Còn có tấm hình nhìn rất giống đang hôn đó! Cũng buộc tóc đuôi ngựa giống cậu thế này này."Một người không thể tin che miệng lại "Ôi, giáo sư Thời thật sự cặp với sinh viên..."Lời này vừa nói ra, mọi người sôi trào."Trời ạ, bọn họ đoán chừng không phải là thật chứ."Ánh măt của mọi người rơi vào trên người Đinh Nhàn, vô hình chèn ép cô, Đinh Nhàn cố gắng giữ bình tĩnh "Các cậu đang nghĩ gì vậy, nếu là tôi thì tôi đã sớm vui mừng rồi, hơn nữa cột tóc đuôi ngựa thì đầy người, nhìn đi, các cậu cũng cột vậy mà."Đúng lúc này, chuông vào học vang lên, mọi người giải tán, Đinh Nhàn nhìn mọi người xung quanh, trong lúc bất chợt cô thấy bọn họ thật khủng khiếp, giống như giây tiếp theo sẽ đem cô ăn tươi nuốt sống vậy, cô không có cách nào tưởng tượng được, nếu như bọn họ biết được sự thật người đó là cô thì sẽ nói thế nào, cô ngược lại không có vấn đề gì, nhưng mà Anh Thời Dịch thì khác, danh dự của anh chẳng lẽ sẽ bị hủy vì một người như cô sao?Trong lúc nhất thời thấy hối hận, ban dầu sao cô không đăng ký trường y khác thể thay đổi suy nghĩ một chút, nhưng bất luận cô học ngành gì, chỉ cần là sinh viên thì sẽ đều bị dư luận chỉ trích, giữa bọn họ sẽ tồn tại vấn đề. Là cô quá ngốc, quá ích kỷ, thích anh, ỷ vào việc anh cưng chiều mình mà không ngừng đến gần anh, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ đến cảm nhận của anh, vì anh mà cân nhắc còn anh thì sao? Anh thông minh như vậy, là một người chính chắn, phải chăng đã sớm nghĩ đến ngày buổi học, tâm tình Đinh Nhàn không yên, cô không biết phải làm sao, trên đời không có bức tường nào không lọt gió, một ngày nào đó chuyện này chắc chắn sẽ bị phơi bày trước ánh sáng, đến lúc đó cục diện sẽ như thế nào?Đinh Nhàn không biết mình ra khỏi phòng học thế nào, điện thoại vang lên không ngừng, cô không có dũng khí lấy ra nhìn, cho đến khi đi về ký túc xá, rốt cuộc không nhịn được mở điện thoại ra đọc từng tin tức một, không ngừng kích thích dây thần người chứng thực, chính là sinh viên trường chúng ta! Mẹ nó thật kích thích!Đạo đức đúng tệ, khó trách lãnh đạo phải xóa tin tức trên diễn đàn, nhất định là sợ ảnh hưởng không tốt đến trường học định luôn, làm chuyện xấu như vậy, chức vị của thầy ấy khó giữ chỉ là công việc thêm, ở chỗ này để lấy chút danh tiếng mà thôi, rất ít giờ dạy, có chức vị ở đây hay không cũng như nhau sư Thời đã cống hiến biết bao nhiêu công sức trên phương diện y học các người không biết à? Mặc dù thầy ấy rất ít giờ dạy nhưng mỗi giờ đều đem hết kiến thức mới nhất giảng dạy cho chúng ta, bây giờ ngược lại không được tôn trọng, còn bị lăng mạ như vậy????Thầy ấy có lợi hại hơn nữa nhưng nhân phẩm không tốt thì đen cả đời, dù sao tôi cũng không đi học lớp của thầy ấy nữa, các người muốn đi thì đi vậy không biết đã dụ dỗ bao nhiêu nữ sinh, người như vậy tôi cũng không dám đi học.??? Các người ban đầu sùng bái thầy ấy thế nào hả, còn nói gì mà muốn trở thành bạn gái thầy ấy? Bây giờ từng người một đều quay người chỉ đang nói giáo sư Thời, còn không biết chừng nữ sinh đó câu dẫn thầy ấy thì sao?Một bàn tay cũng không thể kêu to, cô gái đó quá ti tiện, đàn ông mà, sao nhịn được cám dỗ chứ, tự nhiên sẽ xảy ra chuyện người không biết thì đừng nói bậy bạ, cái gì mà xác thực, thầy ấy chính miệng thừa nhận rồi à?A, làm loại chuyện này ai mà ngu đi thừa nhận đăng tin nóng, dám ra đây không? Chứng cớ đâu? Các người cũng quá đáng lắm phát hiện vẫn còn mấy người thật sự chưa từ bỏ ý định, nhìn liếc mắt một cái cũng thấy được rồi cần gì chứng cứ? Thầy Thời ở trên xe kề cận với sinh viên, nữ sinh kia trên vai đeo balô đó, không phải sinh viên trường chúng ta thì ở đâu hả?Lần này giáo sư Thời đúng là tình thú!Ha ha ha ha ha! Hình tượng sinh động!...Đinh Nhàn trong lúc nhất thời cứng đờ, cô ngây người ngồi yên, chợt thấy trên mặt hơi lạnh, giơ tay lên lau đi thì sững sờ, từ khi mẹ bỏ cô đi, cô hầu như chưa từng khóc, có khổ có mệt mỏi đi chăng nữa cũng chịu đựng cho qua, chưa bao giờ rơi một giọt nước mắt nào, đây là lần đầu đã vượt xa sự tưởng tượng của cô, chỉ mấy tấm hình đã sinh ra rắc rối như vậy, dư luận quả nhiên đáng sợ, hủy hoại tất cả của anh, nói anh thành một người hạ lưu lợi dụng chức quyền cấu kết với sinh đột nhiên cảm thấy mình thật vô dụng, trừ khóc ra lại không nghĩ được biện pháp gì, cô không dám đối mặt, càng không biết giải quyết ra sao, nước mắt rơi không ngừng, cô cầm lấy điện thoại muốn gọi điện chợt nghe được một loạt tiếng bước chân, nên vội vàng lau khô nước Di từ bên ngoài đi vào, để ý thấy vành mắt cô đỏ hoe, không khỏi hỏi "Nhàn Nhàn, cậu sao vậy?""Không có chuyện gì."Trong lòng Đinh Nhàn bấn loạn, cô nằm xuống giường của mình, nhắm mắt, muốn để bản thân yên tĩnh đôi Di cho rằng cô đau buồn vì chuyện trong phòng ký túc xá nên đi đến khuyên nhủ "Nhàn Nhàn, cậu cũng đừng để tâm đến mấy lời của các cậu ấy, không cần tức giận, bản thân thấy không thẹn với lương tâm là được, không cần để ý người khác nói gì."Đinh Nhàn nói "Tớ biết."Hoàng Di lại nói "Nhàn Nhàn, hôm nay cậu đừng về nhà ở lại đây đi, còn có tớ ở đây.""Ừ."Cô nhỏ giọng đáp lời, trên thực tế cô cũng không định xin học ngoại trú Nhàn đã tính toán tốt rồi, mọi chuyện đều do cô, cô không dám thừa nhận, thừa nhận đồng nghĩa với hỏng bét, những người đó chỉ biết dùng từ ngữ nặng nề công kích người cô yêu đuối như vậy, vô dụng như vậy, cô có tư cách gì ở cạnh anh?Cô đã từng ảo tưởng trở thành người nhà của anh, bọn họ sẽ kết hôn, sinh con, cả nhà bọn họ sẽ giống như trong truyện cổ tích vậy, hạnh phúc sống bên nhau cả đời, còn bây giờ những điều đó chỉ là ảo tưởng mà thôi, tất cả đều gạt người, có vài thứ không thuộc về cô thì cả đời cô cũng không có cách nào có một tin nhắn ngắn, gõ đi gõ lại vài lần, dùng cả thời gian một buổi chiều, cuối cùng nằng nề gửi đi [Anh Thời Dịch, chúng ta chia tay đi.]Anh Thời Dịch, em vô cùng thích anh, chính bởi như vậy nên em mới không thể ích kỹ mãi được, cuộc đời anh không thể vì em mà có vệt biết dùng bao nhiêu dũng khí cô mới có thể gửi đi, nhưng mà mười mấy giây sau điện thoại đột nhiên vang lên, nhìn cái tên trên màn hình, Đinh Nhàn giống như đang cầm một củ khoai nóng bỏng, nhát gan không dám cùng phải đối mặt, cô hít sâu một hơi, nhấn nút trả lời, giọng nói trầm thấp của người đàn ông truyền vào tai cô, mang nồng nặc sự tức giận."Bởi vì chuyện trường học?" Thời Dịch hỏi nhiên anh biết."Ừ." Thanh âm Đinh Nhàn thật thấp, thấp đến chính cô cũng không nghe rõ mình nói Dịch yên lặng mấy giây, lại hỏi "Sau khi chia tay em định làm gì?"Đinh Nhàn dùng sức cắn môi, cho đến khi trong miệng nếm được vị máu tanh, mới nói "Em sẽ dọn ra ngoài."Dọn ra ngoài sống một mình, giữ khoảng cách với anh, như vậy sẽ không có người bàn tán về anh Dịch cười nhạo một tiếng, không đè nén được lửa giận của mình, thấp giọng thét lên "Em nói chia liền chia, xem anh là cái gì hả?""Thật xin lỗi."Thật xin lỗi, đáng lẽ ra em không nên trêu chọc anh, không nên quậy phá khiến cuộc sống của anh rối loạn, ban đầu, cô cũng không nên ôm ấp bất kỳ tia ảo tưởng mắt không khống chế được chảy ra, trong lòng rất đau, tim giống như bị dao cứa vào, chỉ cần nghĩ đến quảng thời gian sau này không có anh nữa, cô liền khó chịu muốn hai rơi vào yên Dịch biết cô đang khóc, hồi lâu sau anh nghiêm nghị nói "Đinh Nhàn anh cho em một thời gian suy nghĩ kỹ lưỡng có muốn ở bên cạnh anh hay không, nếu như muốn thì về nhà nói cho anh biết."
Edit Mộc Tử Đằng←←←←←→→→→→ "Tôi sẽ cố gắng."Đinh Nhàn nói "Em sẽ chờ anh về ăn tối.""Không cần." Thấy cô có chút mất mát, Thời Dịch lại bổ sung, nói "Có thể tôi về sẽ rất khuya."Đinh Nhàn "Vâng" một tiếng, mở cửa xuống xe rồi vẫy tay với anh sau đó mới xoay người đi nhanh đến cửa thang Dịch khoác tay lên cửa sổ xe nhìn thân ảnh yêu kiều đang đi xa dần của cô mà có chút xuất là một người đàn ông từ trước đến giờ đều một thân một mình, đột nhiên lại phải chăm sóc một cô gái nhỏ khiến anh thật sự luống ngày nay mặc dù không về nhà nhưng trong lòng anh vẫn cứ nhớ mong, nghĩ ra hôm nay là ngày khai giảng của cô nên quyết định gọi điện cho cô để hỏi quả gọi mấy lần nhưng đều ở trạng thái tắt máy làm anh nghĩ lung tung lập tức luống cuống tay chân vội vàng chạy xe về nhà, nghe dì Trương nói điện thoại cô đã hư rốt cuộc lúc này mới yên lòng thoại di động reo lên kéo suy nghĩ của anh quay trở bắt máy rồi đeo tai nghe bluetooth lên vừa nói chuyện vừa khởi động đến nhà, dì Trương đã nấu xong đồ ăn, Đinh Nhàn ăn nhanh rồi liền trở về phòng lấy di động cũ từ trong ngăn kéo ra, gỡ thẻ sim bên đó gắn vào điện thoại mắn là số điện thoại trong sim vẫn còn nên cô dễ dàng tìm được số điện thoại kia, ấn mở rồi đổi tên thành Anh Thời si ngốc nhìn bốn* chữ đó cho đến khi có người gõ cửa cô mới hoàn hồn tỉnh lại.*bốn chữ là Thời Dịch Ca Ca nhưng để thuần việt nên chỉ còn lại ba chữ Anh Thời Dịch"Tiểu Nhàn buổi tối con muốn ăn món gì?" Dì Trường đẩy cửa phòng ra để lộ khuôn mặt tròn hơi mập Nhàn nói "Để con hỏi anh Thời Dịch trước đã."Dì Trương kinh ngạc "Tối nay giáo sư Thời về nhà ăn sao?""Dạ." Đinh Nhàn gật đầu sau đó soạn tin nhắn gửi chiều, thời gian giải phẫu bắt đầu lúc hai giờ nên anh còn chút thời gian đi đến phòng bệnh của Thẩm Ngạn đang nửa ngồi trên giường bệnh, sắc môi trắng bệch, cằm bạnh ra trông vô cùng căng thẳng, đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ không biết đang nghĩ đến cái thấy động tĩnh ở cửa anh ấy quay đầu ý đến ánh mắt của anh ấy, Thời Dịch trêu nói "Người cậu muốn gặp không đến nên thất vọng hả?"Thẩm Ngạn cười nhạo một tiếng "Đệch."Thời Dịch khẽ cười một tiếng hỏi anh ấy "Cậu cùng cô ấy cứ chiến tranh lạnh mãi à?""Cậu không có bạn gái không hiểu đâu."Sau mấy giây trầm mặc đột nhiên Thẩm Ngạn nói "Phụ nữ đúng là không thể cưng chiều được, càng cưng chiều càng không có lương tâm nữa."Anh ấy nằm viện hai ngày rồi mà cô ấy cũng không đến ngày nào, ngay cả điện thoại đến cũng không có, lòng như sắt đá mà, rõ ràng mấy ngày trước hai người vẫn còn ân ngày trước đó, Hướng Hạm chứa chấp Thẩm Ngạn một đêm, nói là thu nhận thật ra nói đúng hơn là Thẩm Ngạn mặt dày mày dạn ở lại không chịu cơm tối xong, Hướng Hạm xem ti vi một hồi thì chuẩn bị trở về phòng đi Hướng Hạm tắm xong vừa lau tóc vừa đi ra thì cô chợt sửng sốt, Thẩm Ngạn mặc đồ ngủ đang nằm chiếm hết cả giường của cô, bộ dáng vừa mới tắm xong mang vẻ mặt phấn chấn nhìn Hạm có chút mất tự nhiên nói với Thẩm Ngạn "Cái đó, Thẩm Ngạn, em buồn ngủ rồi.". Ý của câu đó chính là muốn đuổi khéo anh."Anh biết" Anh thờ ơ không để ý nhiều đến lời cô nói ngược lại cố ý xuyên tạc ý cô "Anh đã tắm xong rồi."Hướng Hạm vừa mới tắm xong nên trên mặt vốn có chút ửng hồng, sau khi nghe xong lời đó mặt đã đỏ như trái cà rồi. Cô không để ý đến anh nữa cầm lấy máy sấy bắt đầu sấy Ngạn đi đến lấy đi cái máy sấy trong tay cô giúp cô sấy tóc, Hướng Hạm cũng không phản đối gì cả, tâm tư của cô đang đặt ở việc làm sao để đuổi anh ra khỏi cảm thấy không khí hiện tại vô cùng kỳ tay anh len qua từng sợi tóc của cô, theo tiết tấu tới lui của anh làm tim Hướng Hạm cũng đập loạn hơn mười phút cuối cùng tóc cũng đã khô, Hướng Hạm vội vàng cầm máy sấy đi cất rồi quay đầu lại nói lời cảm kích với Thẩm Ngạn "Cảm ơn anh, anh cũng nên đi ngủ đi, ngủ ngon."Mười phút vừa rồi quá dày vò mà!Thẩm Ngạn đứng dậy đi đến cửa nhưng ngay khi Hướng Hạm vừa mới thở phào một hơi thì anh nhanh chóng tắt đèn sau đó ôm lấy cô, hai người cùng nhau ngã xuống Hạm cả kinh "Thẩm Ngạn! Anh làm gì vậy?"Cô giùng giằng muốn tránh thoát khỏi cái ôm của anh nhưng càng giãy anh càng ôm chặt hơn, một tay ôm chặt cô tay còn lại kéo chăn qua đắp kín hai người tác này của anh làm Hướng Hạm sợ hãi, cô dùng cả tay lẫn chân đấm đá lung tung trong ngực anh, toan muốn đẩy anh ngờ làm như vậy lại khơi gợi dục vọng của anh hơn nữa, anh bắt lấy cái tay nhỏ bé của cô lại, hơi thở không ổn định nói "Lộn xộn nữa thì tự gánh lấy hậu quả!" Thanh âm trầm thấp khàn khàn vang lên giống như đang cực lực đèn nén cái gì Hạm nghe thấy câu này liền ngoan ngoãn dừng lại mọi động tác để mặc cho anh ôm cô, đến động cũng không dám động, không biết từ lúc nào hô hấp của cô cùng trở nên rối loạn, đôi mắt xinh đẹp mở to nhìn màn đêm yên tĩnh trong phòng, lúc này cô có thể nghe được rõ ràng tiếng hít thở không bình thường của người bên cạnh, thân thể cô và anh đang dán chặt vào nhau nên cô hoàn toàn cảm nhận được biến hóa trên cơ thể độ nóng lên, hai cơ thể dán sát vào nhau càng thêm nóng bỏng, Hướng Hạm cảm thấy nóng quá muốn vén chăn lên nhưng cô nào dám cử động chứ, thứ đàn ông kia đã sớm ngẩng cao nhiên Thẩm Ngạn vén chăn đi nhanh vào phòng tắm ngay sau đó Hướng Hạm liền nghe được tiếng nước chảy truyền đến, cô chớp chớp mắt, trong đầu không tự chủ được tưởng tượng ra dáng vẻ đang tắm của Thẩm Ngạn rồi lại rút vào chăn cười ngây một hồi lâu, Thẩm Ngạn mới đi ra từ phòng tắm, Hướng Hạm bây giờ đã mơ mơ màng màng ngủ, anh chui lại vào trong chăn nằm bên cạnh cô, trong lúc mơ hồ Hướng Hạm cảm giác có một cơ thể lạnh như băng đang áp sát mình nhưng cũng không suy nghĩ gì nhiều, trở mình tiếp tục cô còn có thể bình yên chìm vào giấc ngủ, trong lòng Thẩm Ngạn có chút bất là nha đầu không có lương tâm!Anh ôm cô vào lòng, Hướng Hạm đang ngủ mơ màng lầm bầm câu gì gái đang ngủ trong ngực thơm ngát như hoa thế nhưng mỗi một giây trôi qua anh đều cảm thấy vô cùng đau khổ, không khí này kéo dài khoảng mười phút thì người đàn ông khẽ nguyền rủa "Shit" một lần nữa đứng dậy chạy vào phòng tắm...Sáng hôm sau Hướng Hạm mơ hồ tỉnh dậy, cảm thấy dưới gối có chút cứng rắn nên đưa tay sờ thử, sờ một cái cô liền sửng sốt, đây không phải gối nằm mà rõ ràng là cánh tay, hơn nữa còn là cánh tay của đàn ông! Con ngươi cô bỗng nhiên phóng đại, trong đầu hiện lên từng hình ảnh một, còn chưa kịp sắp xếp lại mọi chuyện, ánh mắt cô đã chuyển từ cái tay đó lên khuôn mặt người đàn ông đang nằm ngủ bên chỉ đắp đến eo làm lộ ra một phần cơ thể đàn ông, ánh mặt trời chiếu lên làn da màu lúa mạch càng làm tăng thêm sự hấp dẫn mê người. Đầu óc Hướng Hạm hoàn toàn loạn cả lên, cô cố gắng để bản thân tỉnh táo lại, hồi tưởng xem hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện ngắm Thẩm Ngạn đang ngủ say sưa, tại sao anh lại không mặc quần áo chứ, tối hôm qua rõ ràng là có mặc đồ ngủ mà! Vậy cuối cùng bọn họ có phát sinh cái gì hay không?Hướng Hạm dè dặt vén chăn lên đi xuống giường, nhón chân bước nhè nhẹ trên sàn nhà sợ phát ra âm thanh kinh động đến người đang nằm trên giường. Nhưng mà hết lần này đến lần khác ông trời không chiều theo ý cô."Đi đâu đó?" Bên tai truyền đến thanh âm của người đàn Hạm dừng chân lại, vừa rồi còn ngủ ngon lành mà tại sao lại tỉnh vào ngay lúc này! Cô không biết có nên bước đi tiếp hay không, bước đi tiếp thì cảm thấy có điểm là lạ mà không đi thì lại không được!Vì vậy cô đứng xoắn xuýt giữa hai vấn đề đó nên cứ như vậy mà đưa lưng về phía Thẩm Ngạn khiến anh nhìn đến ngẩng Ngạn đưa tay lên gối đầu, nhìn dáng vẻ cứng ngắc bối rối của cô, chờ cô xoay người lại nhưng chờ đến năm phút mà Hướng Hạm vẫn đứng ngây người như cũ, anh không có tính nhẫn nại chút nào."Em chắc chắn muốn đứng như vậy mãi?" Anh thật sự muốn bổ não cô nghiên cứu xem rốt cuộc được làm từ thứ gì?Hướng Hạm hoàn hồn lại, chậm rãi xoay người qua, cố gắng tỏ ra trấn định, nói "Chào Thẩm Ngạn, buổi sáng tốt lành!"Thẩm Ngạn khẽ cau mày "Ngủ cũng đã ngủ trên cùng một cái giường rồi mà còn nói chuyện xa lạ như vậy làm gì."Anh vừa dứt lời. nụ cười trên mặt Hướng Hạm liền cứng đờ, thuận tay lấy cái gối đánh về phía anh, anh cứ như vậy bị cô đánh trúng.......Hai người các anh quen biết nhau từ nhỏ và cùng nhau lớn lên, Thời Dịch đối với anh ấy quá hiểu rõ rồi, đi đến gần nhìn cái chân đang bó thạch cao vỗ nhẹ một cái "Dưỡng bệnh cho tốt đi, nếu hỏng thật thì coi chừng Hướng Hạm bỏ cậu luôn đấy.""Cô ấy dám!" Thấy Thời Dịch đang cười, Thẩm Ngạn mím môi hừ lạnh một tiếng "Đi thì cứ đi đi, ông đây không lạ gì."Đang lúc hai người nói chuyện thì nghe thấy tiếng giày cao gót càng ngày càng gần, khóe môi Thời Dịch cong lên liếc nhìn người phụ nữ đang đứng ngay cửa sau đó quay đầu lại nhìn Thẩm Ngạn, cố tỏ ra ngạc nhiên lẫn mừng rỡ nói "Người phụ nữ của cậu sẽ không bỏ theo người khác chứ."Thẩm Ngạn không còn tâm tư giận hờn với anh, ánh mắt chặt chẽ nhìn chằm chằm người phụ nữ ngay cửa, trong lòng vô cùng vui mà người phụ nữ đó cũng không nhìn anh ấy lấy một cái, thẳng tắp đi về phía Thời Dịch, cười nói "Giáo sư Thời, cảm ơn anh đã phẫu thuật cho cha tôi."Nói xong Hướng Hạm đem bó hoa trong tay đưa cho hồng đỏ tươi vừa mới nở vô cùng xinh đẹp, một loài hoa tượng trưng cho tình Dịch không nhận cùng rõ ràng là hai người này đang dỗi nhau nên không được tự nhiên, Hướng Hạm đang cố ý khiêu khích Thẩm Ngạn thấy sắc mặt tái xanh của Thẩm Ngạn, trong lòng anh nhịn cười, nói "Hướng tiểu thư khách khí rồi, chữa bệnh cứu người là công việc của tôi."Giơ tay lên nhìn đồng hồ một chút, anh nói "Xin lỗi không tiếp được Hướng tiểu thư, tôi còn có việc, đi trước."Dứt lời anh liền rời khỏi phòng bệnh, không quấy rầy Thẩm Ngạn tự vả mặt về phòng làm việc, mới vừa ngồi xuống bỗng điện thoại trên bàn rung cầm lên nhìn thì thấy có tin nhắn Nhàn Anh Thời Dịch, buổi tối anh muốn ăn gì để dì Trương chuẩn bị đồ ăn?Thời Dịch đang muốn trả lời thì có người gõ cửa anh đành đặt di động xuống, nói "Mời vào."Y tá đẩy cửa đi vào, nhìn thấy người đàn ông ngồi trên ghế, thanh âm không tử chủ được trở nên dịu dàng hơn "Giáo sư Thời, viện trưởng tìm anh nói có chuyện muốn thảo luận.""Được, tôi lập tức đến ngay."Thời Dịch vội vàng soạn một tin nhắn ngắn gửi đi rồi đứng dậy ra khỏi phòng làm này, trong lòng Đinh Nhàn tràn đầy mong đợi kết quả chỉ nhận được tin nhắn ngắn gọn "Em ăn trước đi, không cần chờ tôi."Trong lòng có chút buồn rầu, nói "Anh ấy không về."Dì Trương dừng một chút, nói "Dì sẽ làm nhiều một chút rồi để vào tủ lạnh, khi nào cậu ấy trở về có thể hâm nóng lên là ăn được.""Vâng."Thấy cô gái nhỏ mong chờ giáo sư Thời trở lại, dì Trương hỏi cô "Tiểu Nhàn, có phải buổi tối con sợ ở một mình không? Nếu không thì tối nay dì ở lại đây với con."Đinh Nhàn ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên nói "Con không sợ đâu ạ."Dì Trương nghe vậy chỉ cười một tiếng rồi rời Nhàn ngơ ngẩn ngồi một hồi rồi lấy từ vựng tiếng anh trong cặp sách ra bắt đầu giáo nói sẽ có một bài kiểm tra khảo sát chất lượng đầu năm, cô không muốn lại nằm cuối danh sách chữ cái tiếng Anh cô đều biết nhưng ghép chúng lại chung một chỗ thì đầu cô lại đau lên, còn có bao nhiêu là công thức, thật nhức đầu kia thành tích của Đinh Nhàn rất tốt, học cũng rất ung dung nhưng có lẽ từ năm lớp 10 khi biết mẹ có gia đình mới, lại sinh con trai nên cô không cách nào tập trung nghe giảng được nữa, thành tích vì thế cũng tuột xuống, cô từ người được thầy cô đề cao lại trở thành người khiến họ thất vọng một chút vào cuốn sách nhưng cái gì cũng không hiểu, chỉ thuộc được mấy từ giờ tối, dì Trương gọi cô ra ăn cơm, cô đáp lại một tiếng, nói "Dì Trương, dì cứ về trước đi, chút nữa con mới ăn."Biết cô gái nhỏ muốn chờ Thời Dịch, dì Trương đành khuyên nhủ "Tiểu Nhàn, giáo sư Thời có lẽ rất khuya mới về, con ăn trước đi không thôi lại đau dạ dày đó."Đinh Nhàn "Bây giờ con vẫn chưa đói bụng ạ."Mấy ngày ở chung với nhau dì Trương cũng đã có chút hiểu cô, biết nha đầu này rất thẳng thắng nên cũng không khuyên cho đến 10 giờ Thời Dịch vẫn chưa về nhà, Đinh Nhàn đã đói không chịu được, thức ăn trên bàn đều nguội lạnh, cô tùy tiện ăn vài miếng rồi gửi tin nhắn cho anh.[ Anh Thời Dịch, nồi cơm em vẫn còn cắm điện, thức ăn để trong tủ lạnh, khi nào về anh hâm nóng lại là có thể ăn ngay.]Lúc chuẩn bị ngủ, Đinh Nhàn đặt điện thoại cạnh gối để phòng khi anh có nhắn tin trả lời cô có thể thấy sớm hôm sau, Đinh Nhàn rửa mặt xong từ trong phòng ngủ đi ra, đi được mấy bước thì sau lưng truyền đến tiếng mở cửa, cô quay đầu lại đàn ông mặc đồ ở nhà, quần áo đều rất tùy ý, hai nút áo trước ngực cũng không cài lại, đường cong cơ ngực như ẩn như hiện, hình như anh vừa mới tỉnh ngủ, hai mắt vẫn còn lờ đờ chưa tỉnh tai Đinh Nhàn nóng lên nhưng tầm mắt vẫn nhìn anh chằm mắt người đàn ông rơi trên người cô mặt cô liền đỏ lên, thấp giọng nói "Anh Thời Dịch.""Ừ"Thời Dịch trả lời rồi xoay người về phòng thay quần sao anh lại có thể quên là trong nhà còn có một cô gái nhỏ cơ chứ.***Họp phụ huynh được diễn ra vào buổi sáng, vào tiết thứ nhất đã có không ít phụ huynh đứng cạnh Nhàn nhìn về bàn phía trước, Giang Ti Kỳ bình thường lúc học không xem tiểu thuyết chính là ăn trong giờ học vậy mà lúc này lại ngồi ngay ngắn chăm chú nhìn lên bảng, nhìn vô cùng nghiêm mẹ Giang Ti Kỳ đều đến, đang đứng ngoài cửa sổ chờ, mỗi lần họp phụ huynh xong cô ấy đều nói khi về nhà sẽ bị cha mẹ phối hợp hành Nhàn đối với những chuyện này không hề có cảm xúc không nghe lọt tai những gì thầy giáo nói trên nhỏ đến lớn chưa từng có ai đi họp phụ huynh cho cô, mẹ cũng chưa từng đi đến trường họp cho cô lần đầu cô còn nghĩ mình không đủ ưu tú sau đó cô mới biết thì ra mẹ căn bản cũng không thích giờ nghĩ lại thấy mình quá ngu ngốc, nếu mẹ thật sự thích cô thì làm sao lại bỏ cô lại để cô từ nhỏ đã không có ai bên còn nhỏ cô cũng biết mẹ mình cũng không giống như mẹ người bây giờ cô cũng không có hết tiết vang lên, Đinh Nhàn nằm nhoài ra bàn, lấy sách che đầu lại muốn ngăn cách mọi âm thanh từ thế giới bên cô càng không muốn nghe thì lại nghe càng rõ."Cha cậu đi họp sao?""Đúng vậy." Một cậu bạn học than thở nói "Tớ xong đời rồi, thi kém như vậy chắc về bị ăn đòn thê thảm quá.""Sợ gì chứ, mẹ cậu sẽ lại che chở cho cậu thôi.""Mẹ tớ có việc bận nếu không cũng không để cha đến họp đâu, thành tích tớ kém vậy để ông ấy tới chính là tự tìm ngược mà.""Ừ, đồng tình với cậu.""Cha cậu cũng đến hả?""Đúng vậy." Giọng nói của một bạn học nữ vang lên "Nhưng mà cha tớ không đánh tớ được, ông ấy rất yêu con gái, vô cùng cưng chiều tớ, ha ha, có lúc cũng làm mẹ tớ phát ghen."Đinh Nhàn nghe đến tâm phiền ý loạn, mới vừa nhắm mắt đột nhiên sách bị ai đó lấy sáng đột nhiệm ập đến, Giang Ti Kỳ đứng trước mặt cô thở hồng hộc nói "Đinh Nhàn cậu có anh trai khi nào vậy? Dáng dấp quá đẹp trai, cậu không biết đâu, các bạn nữ đều si mê nhìn đến nước miếng cũng muốn chảy ra."Đinh Nhàn ngơ ngác, anh trai? Cô không có anh trai mà?Trong đầu đột nhiên lóe lên một tia sáng, cô kịp phản ứng liền đứng dậy chạy đến phòng họp, Giang Ti Kỳ phía sau khó khăn kêu "Này, chờ tớ với."Bên ngoài phòng họp bị các bạn học nữ vây quanh, các cô ấy đứng trước cửa sổ, cô cố gắng đứng thẳng lên để nhìn vào trong nhưng không thấy gì, trên mặt có chút không vui lại nghĩ biện pháp chen vào nhưng không chen được, lòng nóng như lửa đốt, hai tay để lên vai bạn học nhảy nhảy lên nhìn vào bạn học thấy cô vội vàng gọi cô lại "Đinh Nhàn mau đến đây."Cô đi đến, bạn học đó đẩy đám người ra nói "Nhường một chút cho Đinh Nhàn vào."Bị người khác đẩy ra các nữ sinh khác tỏ ra không vui, lại nhìn thấy Đinh Nhàn liền thay đổi sắc mặt ngay lập tức, cười nói "À, Đinh Nhàn à, người đó là anh trai cậu thật hả?""Nói nhảm, không phải anh trai cậu ấy không lẽ là anh trai cậu chắc.""Tớ chỉ hỏi chút thôi mà." Bị nói như vậy bạn học đó có chút ủy khuất, "Này nhìn dáng dấp bọn họ cũng không giống nhau..a..."Các bạn học chừa ra một vị trí, Đinh Nhàn đi đến trước cửa sổ, ánh mắt lập tức thấy được dáng người cao ngất họp phụ huynh còn chưa chính thức bắt đầu, người đàn ông ngồi hàng thứ nhất mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây đen, so với bình thường có thêm áo bác sĩ màu trắng thì bây giờ nhìn ít đi mấy phần nghiêm chất anh vốn dĩ đã xuất chúng, trong đám người kia lại càng lộ ra vẻ anh khí. Anh đang trò chuyện cùng chủ nhiệm lớp. trên mặt mang nụ cười nhàn nhạt, chợt như nhận ra điều gì anh liền quay đầu qua, Đinh Nhàn không kịp né tránh cứ như vậy bốn mắt nhìn nhau, cô nghe được tiếng tim đập mãnh liệt của mình, trong lòng vô cùng vui sướng, nhếch miệng lên nở nụ cười tươi rói từ tận đáy lòng...Tác giả có lời muốn nóiGiáo sư thời đi họp phụ huynh rồi, Tiểu Nhàn Nhàn thành tích không tốt, mọi người đoán xem, giáo sư Thời sẽ thu thập cô ấy chứ?
Edit Mộc Tử ĐằngĐinh Nhàn bị anh cắn đau, nghiêng đầu đi nhưng bị bàn tay anh giữ chặt gáy lại, nhìn thẳng vào mắt cô, không cho cô né tránh."Trả lời anh."Giọng anh lại thấp thêm mấy phần, hơi thở nặng nề phả vào mặt cô, nóng bỏng vô Nhàn nhìn khuôn mặt nghiêm nghị của anh, nhớ đến những lời nói chỉ trích anh, ánh mắt chợt đau xót, cô nói "Em muốn dọn ra ngoài."Chỉ mấy chữ nhưng dường như cô đã dùng hết sức lực trong người, cô nói với anh cũng là đang nhắc nhở mình, muốn giữ khoảng cách với anh, anh không thuộc về cô, cho tới bây giờ cũng chưa từng thuộc về dứt lời, một trận hôn thô bạo lại rơi xuống, điên cuồng, mang theo sự trừng phạt, môi lưỡi như lửa nóng của anh cuốn lấy cô, không biết đủ còn tiến sâu vào hơn, cổ áo bị xé ra, anh giống như một con mãnh thú cắn xé con mồi, cô bị hành động này của anh dọa sợ, không chịu nổi nên không ngừng gọi "Anh Thời Dịch.""Anh Thời Dịch, anh đừng như vậy."Động tác trên tay anh hơi chậm lại, nhìn những dấu vết trên cổ cô, đột nhiên cười tự giễu một cái, anh chợt đẩy cô ra, lui về sau mấy bước, có chút chán nản ngồi trên vừa rồi anh đã làm gì? Muốn mạnh mẽ ép cô không dọn Dịch, mày điên rồi sao?Anh nhíu chặt mày, đôi con ngươi thâm thúy lóe lên tia buồn phiền, lát sau anh đỡ trán, nhắm hai mắt lại, nói "Anh xin lỗi em."Đinh Nhàn mờ mịt nhìn trí, chính chắn, bình tĩnh, đây chính là Thời Dịch, từ nhỏ anh đã như vậy, tính tình lạnh lẽo, chậm chạp trong tình cảm, không thích giao tiếp, gặp mặt chỉ hỏi thăm vài câu, có chuyện mới nói còn không thì yên lặng cả ngày, anh là một học bá trong miệng mọi người,giỏi sắp xếp mọi thứ, trầm tĩnh, giống như mọi chuyện anh đều nắm trong lòng bàn tay, còn trong tình cảm luôn gặp phải trắc nảy sinh tình cảm với cô gái nhỏ là ngoài ý muốn, một năm, anh chưa bao giờ có thể tiếp nhận được, cho đến khi trong đầu bắt đầu suy nghĩ về tương lai hai người, ngay cả chính bản thân anh cũng không dám tin mình đã lún sâu như cô gái nhỏ nói chia tay, anh lập tức cảm thấy trống rỗng, giận cô cũng giận mình, nhìn cô cả người ướt đẫm xuất hiện trước mặt anh, anh vừa đau lòng vừa cảm động, không cách nào khống chế được tâm tình kích động của mình, nghĩ chỉ cần cô không rời đi anh sẽ tha thứ cho cô, cài gì cũng bỏ qua, cả đời này cứ cưng chìu cô như mà...Thời Dịch nặng nề hồi phục lại tinh thần, "Chuyện mới vừa rồi anh xin lỗi.""Anh Thời Dịch."Thanh âm Đinh Nhàn không tự chủ có hơi run rẩy, quả nhiên giây kế tiếp liền nghe anh nói "Em muốn dọn ra ngoài hay không thì tùy em, nếu dọn ra ngoài, anh sẽ đem tiền của cha em đưa cho em, em đã đủ mười tám tuổi, có thể tự mình quyết định, nếu em muốn ở lại đây cũng được, anh sẽ tìm chỗ khác ở."Thanh âm rất nhạt, nhạt đến nỗi bọn họ như người xa đây là muốn phủi sạch quan hệ với cô, không muốn liên lạc nữa?Đinh Nhàn luống cuống, đứng trước mặt anh, nhỏ giọng nói "Em không muốn.""Không muốn gì?"Đinh Nhàn cắn môi, nói "Không muốn bọn họ mắng anh."Thời Dịch nhìn cô khóc, đúng là không có tiền đồ, tim hơi mềm đi, anh nhìn cô, hỏi lần cuối cùng "Vậy em còn muốn chia tay với anh không?"Đinh Nhàn lắc đầu, thấy anh nhìn mình chằm chằm, mở miệng nói "Không muốn."Trên người cô quần áo đã ướt hết, nhìn có chút lộn xộn, Thời Dịch sợ cô bị cảm, nhanh chóng nói "Đi tắm nước nóng trước đi."Cô nhíu mày "Chuyện ở trường..""Đã xử lý ổn thỏa, em không cần lo lắng." Thời Dịch dừng một chút, lại nói "Đinh Nhàn, chỗ nào có người tất nhiên sẽ có cả ngàn lời nới, chỉ cần bản thân mình ngay thẳng thì không cần để ý người khác nói gì."Đúng vậy, người thông minh như anh nhất định sẽ có biện pháp giải quyết, cô xúc động làm gì, cũng không bàn bạc với anh tiếng nào đã tự tiện quyết định, khó trách sao anh không tức giận cơ Nhàn nhìn áo sơ mi của anh đã bị cô làm ướt, không khỏi hỏi "Anh có cần tắm không?"Lời vừa khỏi miệng, mới nhận ra không đúng, cô đỏ mặt "Em, em về phòng trước."Đinh Nhàn vừa đi, trong thư phòng chỉ còn lại mình anh, hoàn toàn đã bình tĩnh, ngẫm lại có thể hiểu cho cô, dự định của cô chắc là muốn bảo vệ anh, mặc dù phương thức không một cô gái nhỏ bảo vệ, cảm giác này hơi vi Dịch ngồi một hồi, đứng dậy đi vào trong khi Đinh Nhàn ở trong ký túc xá, thì dì Trương rất ít đến, lúc này không có tâm tình nấu nướng gì, anh nấu một nồi mì, nêm nếm thật tốt sau đó chia ra hai Nhàn tắm xong đi ra, đứng cạnh cửa nhìn động tác thành thạo của anh, không khỏi nhớ đến lần đầu tiên anh nấu mì trứng gà cà chua cho cô, mùi vị đó vẫn còn in sâu trong lòng đó hai người còn lạnh nhạt, không nói gì nhiều, bầu không khí vô cùng lúng túng, còn bây giờ đã khác xưa, da mặt cô rất dày, bất chấp quấn lấy Dịch ngẩng đầu nhìn cô, con ngươi có phần sâu là áo bỏ qua ánh mắt cô, nói "Tới đây bưng.""Vâng."Đinh Nhàn vào bếp, nhận lấy tô mì từ tay anh, còn chưa đi ra khỏi bếp đã húp một ngụm nước, trong dạ dày được làm ấm, chép miệng một cái, thật là người ngồi đối diện ăn mì, lúc này cả hai đã tỉnh táo, mỗi người có tâm tư xong, Đinh Nhàn hỏi "Anh Thời Dịch, anh định xử lý thế nào?"Cô vừa mới nhìn trong nhóm chat, đã bớt đi những tin nhắn nói xấu anh nhưng cô nghĩ tới nghĩ lui cũng không ra biện pháp tốt nào, cô vô cùng tò mò anh đã làm Dịch nhìn cô chằm chằm mấy giây, đặt đũa xuống, vừa muốn mở miệng đột nhiên ngoài cửa truyền đến một trận tiếng gõ đứng dậy bước qua mở cửa, Thẩm Ngạn mang theo bình rượu, "Biết cậu tâm tình không tốt, người anh em này tới làm bạn với cậu đây."Thời Dịch hỏi anh ta "Còn chưa về quân khu?"Thẩm Ngạn nói "Nghỉ ba ngày, còn một ngày nữa.""Không tìm bạn gái?"Ngược lại anh ta muốn lắm chứ bộ, nói là đến thăm Thời Dịch còn không bằng nói mình muốn uống rượu, chuyện cha vợ vẫn chưa giải quyết được, muốn cưới vợ vào cửa thật khó Ngạn đẩy cửa muốn vào nhưng bị Thời Dịch ngăn lại "Tôi không muốn uống rượu."Biết tính tình anh nên Thẩm Ngạn cũng lười để ý, né anh thò đầu vào trong nhà nhìn một vòng, liền thấy cô gái nhỏ, tóc còn ướt, mặt áo ngủ hai dây, da thịt trắng nõn, trên cổ còn có một loạt dấu vết màu hồng, anh ta không khỏi trợn tròn mắt "Mẹ nó!!!!"Lời vừa dứt, Thời Dịch "Rầm" một tiếng rung trời đóng cửa lại, thuận tay lấy áo khoác bên sofa phủ lên người cô, nhìn vào mắt anh còn có vẻ bất mãn, đẩy cô đi "Đi thay đồ.""Vâng vâng." Đinh Nhàn vội vàng chạy nhanh vào không ngờ có người đến, sau khi đã xác định quan hệ với Thời Dịch, cô bắt đầu ở nhà mặc đồ thoải mái như vậy, quần áo xinh đẹp, hơi xuyên thấu, quần áo hoạt hình lúc trước đã hoàn toàn đổi thành đồ ngủ ít gái ấy mà, có bạn trai rồi thì không giống trước nữa, bây giờ ngay cả nội y cũng cũng phải chọn kiểu gợi cảm một tí, nhìn vào một cái liền bắt lửa, cô còn muốn Thời Dịch nhìn thấy nội y mèo con của cô nữa huỵch toẹt ra là trong lòng Đinh Nhàn không có cảm giác an toàn, chọn quần áo để mặc toàn chọn theo kiểu trưởng thành gợi cảm, cô vô cùng lo lắng Thời Dịch ngại cô nhỏ tuổi mà không cần Đinh Nhàn đi vào phòng, Thời Dịch mới mở cửa ra lần nữa."Bình rượu này của ông thiếu chút nữa đã bị cậu làm vở nát rồi." Thẩm Ngạn đi vào nhà, đặt rượu lên bàn, cười mắng "Cậu chơi kích thích thật."Thời Dịch không để ý đến anh ta, mang hai cái tô vào bếp rửa, Thẩm Ngạn theo sau vào, quen chân quen tay lấy ly uống rượu ra, hỏi anh "Cô nhóc kia có uống được không?"Thời Dịch liếc anh ta một cái, đặt tô đã rửa xong vào kệ."Chỉ hai chúng ta uống."Thẩm Ngạn cầm bình rượu, rót đầy, không đợi Thời Dịch đi ra đã tự mình uống này lại có người gõ cửa, anh ta mừng trong bụng, tự cho vợ mình tìm tới cửa, đi mấy bước qua mở của ra, chợt sửng Hoàn Dịch thấy người tới, nhìn về phía Thẩm Ngạn cau mày, ý muốn nói Cậu gọi cô ta tới?Thẩm Ngạn Tôi đâu có cũng đã tới rồi cũng không thể lạnh lùng đuổi đi, ba người ngồi trước bàn, bầu không khí có hơi quỷ Hoàn Chi cũng là học trò của thầy Dương, cô ta thích Thời Dịch, chuyện này mọi người đều biết, Thẩm Ngạn vốn có tâm tình buồn phiền, nhưng lúc này lại nhìn hai người kia một cái, cà lơ phất phơ vắt chéo chân chờ xem chuyện phòng có một vị, bên ngoài chạy đến một vị, hậu cung của người nào đó sắp cháy Hoàn Chi nhìn Thời Dịch, ánh mắt có chút phức ta làm gì cũng không nghĩ tới anh sẽ vì một cô gái mà làm đến mức này, ngay cả thầy Dương cũng khuyên cô ta, không muốn cô ta cố chấp nữa, dưa hái xanh không ngọt, hơn nữa cô ta cố chấp mấy năm nhưng Thời Dịch cũng không cho một ánh mắt, là một người phụ nữ, cô ta có lòng tự ái của mình, cô ta kiêu ngạo với mọi người nhưng trước mặt anh đều buông bỏ xuống hết, cuối cùng cũng không nhận được một sự đáp ta thật sự không cam lòng, cô ta đã thích anh nhiều năm, đợi anh chừng ấy năm, ngay cả công việc cũng nghĩ cách để được đi theo anh. Năm ngoái anh bị điều đi thành phố D, cô ta không đi được, trong năm dành ra được một vài ngày ít ỏi để đi thăm anh, kết quả vừa mới tới đã bị anh đưa đến trạm xe lửa, nói là để cô ta về sớm, sợ người nhà lo lắng, trong mắt anh lúc đó không có kiên nhẫn gì giống như bây giờ Hoàn Chi mấy máy môi, có chút lúng túng tự rót cho mình thêm một ly rượu nữa, ngửa đầu uống cạn, rượu vào bụng cay xè, dạ dày nóng lên như bị lửa Hoàn Chi cũng không phải người ngoài gì, mặt mũi đã sớm ném đi, uống rượu vào, gan cũng lớn theo, cô ta nói "Thời Dịch, em thích anh, từ đại học đã bắt đầu thích anh, anh quá giỏi, người ngưỡng mộ anh cũng rất nhiều, lúc đó em không dám đến gần, luôn cô gắng để bản thân tốt hơn, em bắt đầu để ý đến vẻ ngoài của mình, muốn mặc quần áo đẹp xuất hiện trước mặt anh, nhưng anh không hề nhìn em cái nào, sau đó em lại muốn anh, anh thích phụ nữ khẳng định người đó có vóc người và vẻ ngoài cũng như năng lực phải xuất chúng, cho nên em càng cố gắng học tập hơn, nhưng không phải ai cũng thông minh như anh, em cố gắng thế nào cũng không đạt đến trình độ đó...Thật ra thì em cũng không có gì muốn nói, chỉ muốn nói cho anh biết rằng em thích anh, em nhát gan lắm, nhiều năm đều giấu trong lòng không dám nói ra, vô số lần em ám chỉ anh đều từ chối em, tỏ vẻ không biết gì."Cô ta nói lải nhải một tràng dài, dừng lại một chút, ánh mắt có chút bi thương "Thời Dịch, em không nghĩ anh sẽ thích một cô nhóc, cô ta và người em tưởng tượng hoàn toàn khác nhau...Điều đó thì thôi đi, anh còn vì cô ta làm được chuyện này, từ chức giáo sư, những dư luận đó nhìn bề ngoài có vẻ như đang được đè xuống nhưng thực tế vẫn sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của anh, công việc ở bệnh viện của anh, thăng tiến...""Hoài Chi." Thời Dịch cắt đứt lời cô ta, mới vừa muốn nói gì, bỗng Thẩm Ngạn ra sức nháy mắt với anh, anh theo bản năng quay ra sau nhìn, Từ Hoàn Chi cũng nhận ra điều khác thường, quay đầu, lập tức ngẩn Nhàn đứng đó không xa, cô mặc áo thun và quần jean, da thịt trắng như tuyết, tóc còn hơi ẩm ướt xõa trên vai, Từ Hoàn Chi nhíu mày một cái, thấy rõ dấu hôn trên cổ cô.
Đối với người có độ tuổi ngũ tuần, lục tuần thì vẫn luôn thắc mắc cô giáo Thảo là ai mà thế hệ thanh niên lại nhắc nhiều tới thế? Đây có phải là nhân vật có sức ảnh hưởng lớn đến giới trẻ không? Trên các diễn đàn mạng, thông tin về người phụ nữ cô giáo Thảo lại rất ít. Vậy những sự thật khủng khiếp đằng sau tên và cụm từ “cô giáo Thảo” trên phim cấp ba là gì? Nhiều ý kiến nói rằng, cô giáo Thảo là một diễn viên phim người lớn, cô thường hay xuất hiện trong những bộ phim JAV phim khiêu dâm Nhật Bản lấy bối cảnh là lớp học, giảng đường. Còn một bộ phận ý kiến khác cho rằng, cô giáo Thảo là nhân vật chính trong bộ truyện sex cùng tên. Hình tượng cô giáo Thảo có phải là cô gái khiêu gợi, nóng bỏng? Thế hệ 8x, 9x không lạ lẫm với cụm từ và bộ truyện “cô giáo Thảo” ấy. Nhưng dạo gần đây, những youtuber đang dựa vào sức ảnh hưởng của cô giáo Thảo để làm video thu hút người xem. Nội dung những video này liên quan đến những vấn đề nhạy cảm, kéo theo đó là sự hở hang của các nữ diễn viên để câu view lượt xem. Tóm tắt tình tiết nổi bật của bộ truyện sex “Cô giáo Thảo” Dưới đây là tóm tắt nội dung của bộ truyện sex “Cô giáo Thảo” nhằm giúp các bạn dễ hình dung hơn về hình tượng nhân vật cô giáo Thảo ► Nhân vật Thảo hiện đang là cô giáo phụ trách môn Sinh và Lý của một trường trung học phổ thông. Do kiến thức của cô khá vững cùng với kỹ năng quan hệ tốt nên không lâu sau, cô được đề bạt lên làm phó hiệu trưởng của trường. Đang ở độ xuân sắc nhuận thì, chồng của cô đã ra đi vĩnh viễn sau một tai nạn giao thông thảm khốc. Chồng cô mất khi cô mới 28 tuổi – cái tuổi mà nhu cầu “chăn gối” rất cao, chính cô rất buồn lòng vì điều đó. ► Trong trường có rất nhiều nam sinh quậy phá và Nam là một trong số học sinh cá biệt. Tình trạng học hành của Nam rất tệ và ngày càng sa sút nghiêm trọng, nên thường bị cô Thảo nhắc nhở. Nam tuy học dở, quậy phá nhưng được cái ngoại hình, khuôn mặt rất đẹp trai. Do luyện tập thể thao thường xuyên nên cậu ấy sở hữu cho mình một cơ thể vạn người mê, cô Thảo cũng không thể cưỡng lại nét đẹp đó. ► Sau nhiều lần gặp gỡ, trao đổi với phụ huynh của học sinh Nam, cô Thảo được đề nghị dạy kèm riêng Nam để cải thiện tình hình học tập. Thế nhưng đây chỉ là cái cớ để cô có cơ hội tiếp xúc gần với Nam thường xuyên hơn và thỏa mãn dục vọng của bản thân. ► Nam sau một thời gian được cô Thảo kèm cặp thì học lực đã tốt lên trông thấy, đặc biệt là môn “sinh lý”. Trong quá trình học thêm cùng cô Thảo, cả hai người đã nảy sinh tình cảm, thế nhưng những bài học sinh lý giữ cô Thảo và trò Nam đã bị bại lộ. Trò Nam bị chuyển sang một trường cấp ba khác, còn cô Thảo bị mời ra khỏi ngành và chuyện tình chia tay đau đớn trong nước mắt và cuộc tình chỉ đẹp khi còn dang dở. Chuyện tình giữa cô giáo Thảo và Nam là câu chuyện buồn và kết thúc chóng vánh, mang nhiều nỗi xót xa và tiếc nuối cho độc giả. Cô giáo Thảo do quan hệ với người dưới 18 tuổi nên phải đối mặt với pháp luật, còn Nam thì bị chuyển trường. Nếu như cô giáo Thảo và trò Nam sống trong bối cảnh hiện tại, dùng cách thủ dâm hay sử dụng sextoy là cách an toàn và hiệu quả để giải quyết nhu cầu sinh lý, vừa kín đáo, thì đã tốt rồi.
Edit Mộc Tử ĐằngBàn tay cô gái nhỏ nhỏ nhắn, da thịt đàn ông lại dày cứng, anh bị nhéo mà cứ có cảm giác như đang gãi ngứa, Đinh Nhàn lại nhéo một cái nữa, thấy anh không hề có phản ứng gì thì dứt khoát đấm một cái vào ngực anh, nhưng tay mới đưa lên đã bị người đàn ông cầm lại."Máu ghen còn rất lớn đó."Đinh Nhàn dùng sức rút tay về, tức giận nói "Ai ghen chứ."Thời Dịch cười một tiếng, anh thật sự thích cái dáng vẻ cô gái nhỏ đang ghen nhưng không chịu thừa nhận, cái miệng nhỏ hơi chu ra, mắt to trừng anh, còn làm bộ nổi giận, thật sự rất đáng nắm tay cô, "Đi nào, dẫn em qua nhìn người có hôn ước từ bé với anh một cái nào.""Ai muốn nhìn chứ."Tuy ngoài miệng cô nói vậy nhưng vẫn đi theo anh qua đó, Anfia thấy hai người đi qua thì đứng lên, trên mặt treo nụ cười "Xin chào, tôi tên là Anfia."Đinh Nhàn có chút kinh ngạc, cô ấy biết tiếng Trung, mặc dù nói không lưu loát nhưng đối với người nước ngoài thì đây đã giỏi lắm rồi, cô sửng sốt hai giây, cười nói "Xin chào, tôi tên là Đinh Nhàn.""Có nghe bác giá nói qua, cô là bạn gái nhỏ của Thời Dịch, ngưỡng mộ đã lâu." Anfia không biết làm gì hơi nắm tay, đôi mắt xinh đẹp lóe lên một cái, "Xin lỗi, tiếng Trung của tôi không tốt lắm."Đinh Nhàn không chút keo kiệt khen ngợi "Không đâu, cô nói như vậy là rất giỏi."Anfia cười hôn má cô mọt cái, Đinh Nhàn hơi kinh ngạc, có chút thụ sủng nhược kinh, đỏ mặt lên, không biết phải đáp lại thế nói một câu tiếng Nga, Đinh Nhàn nghe không hiểu, có chút mê mang nhìn về phía Thời Dịch, Thời Dịch cứ nhìn cô cười cười, không giải thích, còn nói tiếng Nga đáp người anh một câu tôi một câu trò chuyện quên trời đất, còn cười rất vui vẻ, Đinh Nhàn một chữ cũng không nghe hiểu gì, cô có chút buồn bực, cầm một quả quýt trên bàn lên, cũng không lột vỏ chỉ cầm chơi người Anfia rất đẹp, nói toạc ra là vô cùng xinh đẹp, nhìn một cái liền có thể hấp dẫn ánh mắt, Đinh Nhàn cũng không kìm được nhìn thêm mấy lần, ngũ quan và dáng người quá tinh xảo, giống như được nghệ thuật gia điêu khắc ra vậy, thật không có chỗ nào có thể bắt bẻ dáng người đẹp, cộng thêm tính tình thân biết nói tiếng Trung Nhàn không khỏi liếc nhìn Thời Dịch, hai người chạm mắt nhau, trên mặt người đàn ông rất thản nhiên, đưa ta ra đoạt lấy trái quýt trong tay cô giúp cô lột vỏ, Đinh Nhàn đoạt lại tự mình lột ra, không muốn ăn nên đưa lại cho phiền não gãi đầu, rồi nhìn vào mắt Anfia cười một cái, dứt khoát lấy điện thoại ra yên lòng chơi hai trận, kết quả đều thua, cô có chút phiền muộn, chưa từ bỏ ý định tiếp tục Dịch nghiêng đầu liếc nhìn cô gái nhỏ, thấy cô chơi trò chơi rất hăng say, không khỏi bật cười, cùng Anfia nhìn nhau một cái, hai người càng cười sâu Nhàn cảm giác trong lòng như bị nghẹn, kìm nén khó chịu, thật sự là nghe đến phiền, cô đứng dậy, trên mặt vẫn treo nụ cười như cũ, giọng nói bình thản như thường lệ "Các người cứ tiếp tục trò chuyện, tôi qua ghế dài bên kia nằm chơi."Kết quả người đàn ông cũng không kéo cô lại, nhìn cô một cái rồi khẽ gật đầu "Đi đi.""..."Đinh Nhàn giờ phút này rất muốn đá bay cùng cô nằm trên ghế chơi game cả một buổi chiều, họp cùng nhóm Giang Ti Kỳ thành một dội cùng nhau ăn gà, cô hơi bị phân tâm, lâu lâu lại liếc nhìn hai người bên đình kia, hể không chú ý liền bị người ta bắn bể đầu, có một lần còn không cẩn thận tự ném bom nổ Ti Kỳ vừa đánh vừa tức muốn chết "Nhàn Nhàn, hôm nay cậu có chuyện gì vậy? Đây không phải là trình độ bình thường của cậu."Vừa dứt lời, Đinh Nhàn đã bị ngã lầu máu chảy đầm Ti Kỳ hỏi "Có chuyện gì xảy ra?"Đinh Nhàn "...Tớ không chú ý đó là lầu năm."Cô từ trên lầu nhảy xuống té người đồng đội khác "..."Trận này kết thúc, Đinh Nhàn nói "Các cậu chơi đi, tớ không chơi nữa."Cô thoát ra khỏi trò chơi, trong chốc lát, Giang Ti Kỳ đã gửi tin nhắn riêng hỏi cô Sao vậy, sao không cùng giáo sư Thời của cậu tận hưởng khoảng thời gian lãng mạn hạnh phúc mà còn thời gian ngồi đây chơi game với bọn nữa còn hố đồng đội, rất hiển nhiên người này có gì đó kỳ Nhàn nhìn chằm chằm phía bên đình, hai người kia vẫn còn trò chuyện, nụ cười trên mặt người đàn ông không hề cười cười, không sợ cười mỏi miệng dời mắt đi, gõ chữ gửi đi Người ta đang tâm sự với người đẹp nước Nga, đâu còn thời gian ở với Gừng Nhìn giọng điệu này của cậu đi, chua giống như uống một chai giấm ấy, chuyện gì vậy, hai người cãi nhau hả?Đinh Nhàn Không Gừng Người đẹp nước Nga và giáo sư Thời có quan hệ thế nào?Đinh Nhàn Có hôn ước từ bé với anh Ti Kỳ nhìn tin nhắn rồi kích động nhắn lại Hôn ước từ bé? Người đẹp nước Nga? Ngũ quan tinh xảo, ngực to chân dài, cái loại đó đúng không?Đinh Nhàn liếc nhìn Anfia một cái, ôi...Đúng là ngực to chân dài, cô trả lời....Ừ, dáng người vô cùng Dừng Người đẹp nước Nga! Hôn ước từ bé! Đinh Tiểu Nhàn cậu đụng phải tình địch tầm cỡ như vậy!!!! Vậy mà còn nhắn tin với tớ làm gì, cậu lập tức đi canh chừng giáo sư Thời ngay đi, nếu bị người ta đoạt đi thì cậu hối hận cũng không kịp đâu!Đinh Nhàn Tớ mới không thèm mấy giây lại nhắn thêm một tin Người ta thích ai kệ đi, tớ không lạ gì Gừng A a, Đinh Tiểu Nhàn, cậu mạnh miệng ở đó đi, giáo sư Thời muốn ôm người khác bỏ chạy thì cậu đừng có Nhàn đúng thật chỉ mạnh miệng, lúc ăn cơm tối, cô nhìn hai người đó vẫn còn trò chuyện hăng say, trong lòng càng khó chịu hơn, mắt có hơi chua xót, Khương Ngã và Thời Hoành Thâm cũng ở đây, trên bàn chỉ có mình cô nghe không hiểu gì, tiếng anh thì không nói, tiếng Trung cũng không, chỉ nói mỗi tiếng Nga, Đinh Nhàn cảm thấy Thời Dịch tuyệt đối cố không biết ngon, tâm tư đều bị Anfia và người đàn ông bên cạnh kéo đi, mãi cho đến khi về phòng, trong lòng cô vẫn buồn Dịch tắm xong đi ra thấy cô ngồi trên sofa chơi điện thoại, cũng không hề nhìn mình cái nào, anh vội lau tóc rồi bước qua "Còn ghen hả?"Đinh Nhàn xoay người, vẫn nhìn chằm chằm điện thoại như cũ, lười phản ứng với Dịch cúi người xuống, cười hỏi "Có muốn biết bọn anh đã nói gì không?""Không muốn."Thời Dịch nhíu mày "Thật sự không muốn."Đinh Nhàn thuận tay cầm cái gối ôm đánh lên người anh "Anh phiền quá!"Thời Dịch để mặc cho cô đánh, thuận thế cầm tay cô lại rồi trực tiếp ôm lấy người ném lên vừa rộng vừa đàn hồi, Đinh Nhàn bị nảy lên mấy cái, liền thấy chóng mặt, còn bị người đàn ông nắm lấy mắt cá chân kéo đến cạnh anh, cô dùng sức đá anh "Buông ra!"Thời Dịch đè tới, chặn chân cô lại không cho vùng vẫy nữa, khóe miệng cong lên, mang theo ý xấu "Quan tâm anh như vậy à.""Ai quan tâm anh.""Không quan tâm thì em ghen làm gì?"Đinh Nhàn cắn môi, không nói lời người ta bỏ mặt cả một buổi chiều, trong lòng cô thật sự không thoải mái, vào lúc này khi anh đến dỗ cô, cô liền thấy tủi thân, trong mắt có nước mắt, cô quay đầu đi, không muốn để anh nhìn cô gái nhỏ tủi thân sắp khóc, Thời Dịch cũng không cười cô nữa, xoay mặt cô lại rồi cúi đầu hôn cô, Đinh Nhàn chặn môi anh lại, né tránh "Không cho anh chạm vào em."Thời Dịch theo hướng môi cô nghiêng nghiêng mà dễ dàng hôn lên, cô gái nhỏ còn muốn phản kháng, dùng sức đấm ngực anh, anh lập tức hôn sâu hơn, đầu lưỡi mới vừa đưa vào đã bị cô cắn một miệng có mùi máu tanh, anh khẽ cau mày, giữ mặt cô "Em dám cắn thật."Đinh Nhàn "Anh còn chạm vào em nữa, em còn cắn tiếp."Tiêu rồi, phải dỗ dành cho tốt, nếu không tối nay xác định không được ăn cô gái nhỏ Dịch nằm cạnh cô, đang chuẩn bị mở miệng, ai ngờ anh mới vừa buông lỏng tay cô gái nhỏ đã chạy đi, anh xoay người kéo cô về "Anh nói cho em biết bọn anh đã nói chuyện gì."Đinh Nhàn che lỗ tai Không nghe, không nghe, đồ trứng thối.""..."Mọi thứ rối tung Dịch nhíu mày, đem cô đè lên giường, vỗ mông cô hai cái "Sau này không cho phép nói bậy."Người đàn ông ra tay không nặng, đánh không đau gì mấy, Đinh Nhàn hừ một tiếng, đạp chân muốn đứng lên, Thời Dịch buông cô ra, nhưng không chờ người đứng dậy đã ôm cô gái nhỏ còn đang giãy giụa, anh hôn vành tai cô "Bọn anh nói về em."Đinh Nhàn ngạc nhiên "Nói về em cái gì?"Thời Dịch hôn dọc một đường đi xuống "Em đoán xem."Đinh Nhàn cúi đầu, trồn tránh đôi môi nóng bỏng của anh "Nói thích anh.""Anfia nói bạn gái nhỏ của anh đang ghen sao anh không đi dỗ dành." Thời Dịch ôm chặt cô, hôn lên cổ cô, giọng hơi khàn "Anh nói dáng vẻ em lúc tức giận còn đáng yêu hơn nhiều nên để em giận một lát đã."Đinh Nhàn "Anh —— "Thời Dịch cười nhẹ một tiếng "Đúng, chính là cái dáng vẻ này."Anh chính là muốn nhìn cô vì ghen mà tức giận, cô càng tức giận chứng minh càng quan tâm anh nhiều hơn, buổi chiều anh và Anfia toàn nói chuyện về cô, ngay cả chính bản thân anh cũng không biết khi nói về cô mình sẽ nói nhiều như vậy, kết quả đã chọc giận thành công cô gái nhỏ, tâm tình anh ngược lại vô cùng mắt Đinh Nhàn, lúc nhìn ánh mắt hai người đó không khó để đoán ra, bọn họ nói chuyện về cô nhưng trong lòng cô vẫn không khống chế được nổi cơn ghen, cô chính là người hẹp hòi vậy đấy, không muốn Thời Dịch thân cận với những người phụ nữ khác, hơn nữa cô không có lòng tin với chính mình, cảm thấy dáng người người ta đẹp hơn mình, giống như bất kỳ phương diện nào tùy tiện đem ra so với cô cũng thắng cô người đàn ông rơi trên cổ cô, có khi nhẹ nhàng có khi mạnh mẽ mút vào, cô cắn môi dưới "Anh Thời Dịch, dáng người cô ấy đẹp như vậy, anh thật...đối với cô ấy không có chút cảm giác nào sao?"Thời Dịch than nhẹ một tiếng, ngừng lại động tác hỏi ngược lại cô "Nếu như có một ngày bên cạnh em xuất hiện một người đẹp trai hơn anh, ưu tú hơn anh thì em sẽ thích anh ta à?"Đinh Nhàn lắc Dịch "Trên thế giới này có rất nhiều người ưu tú, không phải ai tốt liền thích ngay, nếu như tình cảm có thể chọn lựa, ai cũng chọn người ưu tú, người tốt nhất thì như vậy có ý nghĩa gì.""Thích một người, là ưu điểm của cô ấy sẽ phóng đại lên gấp mấy lần, đồng thời khuyết điểm sẽ thu lại ở mức nhỏ nhất, thậm chí có thể biến thành ưu điểm, tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, em có xấu xí đi chăng nữa đối với anh đều đẹp vô cùng."Đinh Nhàn nghe được câu này, nhíu mày bất mãn nói "Anh nói ai xấu."Thời Dịch không nhịn được cười lên, nhéo mũi cô đầy cưng chiều "Em đẹp nhất."Đinh Nhàn hừ một tiếng, quay đầu đi, Thời Dịch ôm cô chặt hơn chút nữa, ngực dán sát vào lưng cô, giọng trầm thấp."Lần trước lúc em nói chia tay, lúc đó anh thật sự rất tức giận, giận em tùy tiện nói chia tay như vậy, giận em chưa phản kháng gì đã lùi bước, mặc dù biết em không muốn để anh bị tổn hại danh tiếng, nhưng anh rất tức, có chút buồn phiền vì không xử lý tốt mọi chuyện, lại cảm thấy sao mình thích cô gái nhỏ đến như vậy."Đinh Nhàn hỏi anh "Anh có hối hận không?""Không phải hối hận mà là không thể tưởng tượng được, không dám tin mình lại thua trước một cô nhóc nhỏ, hơn nữa còn lún sâu như vậy."Thời Dịch đặt cằm lên vai cô, nói tiếp "Sau đó, em nói không muốn chia tay với anh nữa, cũng sẽ không bao giờ nói hai chữ kia, anh thật sự rất vui, anh biết, khoảng thời gian đó em ở trong trường chịu không ít áp lực, cũng sẽ có nhiều người nhắc tới chuyện này, những lời đó chắc chắn rất khó nghe, mặc dù em chưa bao giờ biểu lộ ra trước mặt anh, mỗi ngày đều cười hì hì, nhưng lúc ấy anh cảm thấy cô gái nhỏ thật dũng cảm, trong lòng vừa kiêu ngạo vừa đau lòng."Quả thật khoảng thời gian đó Đinh Nhàn không dám đến trường, trên diễn đàn trường mặc dù đã không còn bình luận gì nhưng sinh viên vẫn sẽ thảo luận khi không có ai, những thanh âm đó chui vào tai cô, lúc đầu cô lựa chọn trốn tránh không nghe, không nhìn, sau đó hoàn toàn chết lặng với chuyện này, cô không thèm quan tâm tới những lời nói đó nữa, thỉnh thoảng nghe bọn họ nói về Thời Dịch, cô vẫn sẽ tức giận, sẽ khó chịu, sẽ ngây thơ thầm mắng người ta trong lòng, nhưng cũng không giống như trước kia nữa, không cảm thấy chúng ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống của mình."Trên đời này có cả ngàn loại người, người tốt người xấu, xinh đẹp hay xấu xí, nhưng không phải một câu nói, một sự việc là có thể kết luận được.""Nơi nào có người nơi đó sẽ có cả ngàn ý kiến, nhiều người nói như vậy chúng ta không ngăn chặn nổi, lời nào nên nghe, lời nào có ích thì tự bản thân mình biết, những lời xấu xa thường xuất phát từ người có nội tâm xấu xí, cuộc đời là của mình, chỉ cần chúng ta làm việc tốt, làm điều mình thích, tuân theo tính ngưỡng của bản thân, sống hết mình, không thẹn với lương tâm, không hối tiếc là được.""Có câu nói thế này Không cần tốn thời gian và tinh lực đặt lên người và chuyện không quan trọng, phải quý trọng thời gian, quý trọng người trước mắt mình."Những thứ này, đều là lời anh nói với dạy cô rất nhiều điều, nghiêm túc như cha, bình thường rất thích chọc cô, cười một cái, trong mắt đều là dịu dàng, Đinh Nhàn sống đến bây giờ, không biết kiếp trước mình có giải cứu hệ mặt trời hay không mà kiếp này lại gặp được một người đàn ông như vậy, cưng chiều cô, thương yêu đỉnh đầu truyền đến thanh âm trầm thấp" "Em có rất nhiều khuyết điểm, anh đều biết, thật ra anh cũng không hoàn hảo, cũng có khuyết điểm tồn tại, mẹ anh nói lần này trở về anh đã thay đổi rất nhiều, nói nhiều hơn, cười nhiều hơn, không còn lạnh mặt trầm tính như trước kia nữa, những thứ này cũng vì em mà có."Nghe anh nói như vậy, trong lòng Đinh Nhàn rất hạnh phúc, cô dùng sức mím môi nhưng cũng không che dấu được nụ nghe anh nói tiếp "Hai người sống với nhau, ngoài việc yêu thích nhau còn phải biết bao dung lẫn nhau, như vậy mới lâu dài."Đinh Nhàn hỏi "Vậy chúng ta cũng sẽ lâu dài sao?"Thời Dịch nói "Anh có lòng tin."Đinh Nhàn "Em cũng có lòng tin."Cô dừng một chút."Nhưng mà tại sao lại là em?" Đinh Nhàn xoay người lại hỏi anh, "Anh Thời Dịch, tại sao anh thích em?"Quả nhiên giống như những gì Thẩm Ngạn nói, con gái khi yêu đều sẽ hỏi vấn đề Dịch cúi đầu, ngậm lấy đôi môi đỏ tươi của cô, áp cô xuống giường, anh hôn vừa vội vàng vừa mạnh mẽ, Đinh Nhàn bị nghẹn không thở được, đẩy anh ra "Anh nói cho em biết trước đi."Tóc Thời Dịch có hơi rối "Nói cái gì?""Tại sao anh thích em?""Chờ một lát rồi nói cho em biết.........Mấy phút cảm Đinh Nhàn có chút lạ "Không, không phải nơi đó."Thời Dịch "..."Mặt anh giật Nhàn vỗ vai anh, mặt đầy vui vẻ yên tâm nói "Bây giờ đúng rồi.""..."...........Mấy giây sau."Kết, kết thúc rồi?" Đinh Nhàn không thể tin được liếc mắt nhìn thời gian một cái, cô nhớ đến lời nói buổi sáng của anh, không nhịn được bật cười "Ừ, thật sự là ấn tượng vô cùng sâu sắc.""..."Nha đầu chết tiệt! Nếu không phải cô khóc lóc náo loạn lợi hại như vậy thì anh đã không kết thúc nhanh chóng vậy Dịch ôm ngang người cô lên, xông thẳng vào phòng tắm, Đinh Nhàn còn chưa lấy lại được sức lực, đẩy anh, thanh âm mềm nhũn "Đừng."Thời Dịch không để ý, vùi đầu hôn cô, rồi đặt cô lấy lại tôn nghiêm, sẽ bị cô cười nhạo cả đời.............Anh cúi đầu nói bên tai cô, giọng nói như đầu độc, khàn khàn vô cùng "Đinh Nhàn, gọi tên anh.""Anh Thời Dịch."Thanh âm cô run rẩy, Thời Dịch nghe vào khiến trái tim mềm nhũn "Một lần nữa.""...Anh Thời Dịch.""Anh muốn nghe tiếp.""...Anh Thời Dịch....Anh Thời Dịch...Anh Thời Dịch..."Trong mắt cô gái nhỏ lấp lánh ánh nước, từng tiếng từng tiếng yếu ớt gọi "Anh Thời Dịch", anh nghe mà trong lòng nổi lửa, nâng mặt cô lên hôn một cái nữa."Đinh Nhàn.""...Vâng?""Anh thích em.".....Sau khi kết thúc Thời Dịch ôm cô để vào bồn tắm, xả nước xong, anh xoay người đi ra ngoài, lúc trở lại Đinh Nhàn nhìn thấy vật anh cầm trong tay, sửng sốt một chút, còn nữa hả, cô xấu hổ đẩy tay anh ra "Không biết xấu hổ!"Thời Dịch cười "Không phải em muốn khắc sâu ấn tượng à?"Đinh Nhàn mắng "Cút ngay!"Thời Dịch ngồi xuống hôn cô "Anh giúp em tắm."Đinh Nhàn bị anh làm nhột, né người đi "Không cần đâu."Thời Dịch nghiêm nghị, nhẹ giọng hỏi "Còn đau không?"Đinh Nhàn gật đầu một cái "Ừ."Nghe vậy, Thời Dịch ném vật trong tay qua một bên, vô cùng thành thật giúp cô tắm rửa, hoàn toàn không còn tâm tư trêu cô tắm xong, anh định đi tắm vòi sen nhưng bị cô ôm lại, nói một câu bên tai anh, thanh âm thật Dịch đầu tiên là sửng sốt một chút, không nhịn được cười ra tiếng, thấy anh cười, Đinh Nhàn vừa xấu hổ vừa giận "Xong rồi, anh đi ra ngoài đi."Thời Dịch nào chịu, anh nhanh chóng bước vào bồn tắm, hôn môi của editorCảnh lăn giường của giáo sư Thời chỉ có vậy thôi, dù có hối tiếc, có thất vọng như thế nào thì sự thật chỉ có vậy. Mừng giáo sư Thời khai trai.
co gai nho cua giao su thoi